Ngày hôm sau buổi chiều Úc Bắc Chinh đúng hẹn tới tìm Úc Ninh.
Hắn từ Thái Học đi thẳng tới Bạch Hạ uyển của Úc Ninh, cùng cậu làm cái nỏ một lát.
Đêm đó giấy nháp trên Thiên thư mới lạ thú vị, Úc Ninh thường xuyên cân nhắc, có một ít ý tưởng, nói cho Úc Bắc Chinh nghe xong, Úc Bắc Chinh vui vẻ không thôi, một bên kêu bảo bối một bên cùng Úc Ninh thực tiễn.
Úc Ninh động tay một hồi, lòng bàn tay non nớt bị mài đến đỏ bừng, Úc Bắc Chinh sau khi nhìn thấy không cho cậu làm việc tốn sức.
“Tiểu Ninh đệ đệ đôi tay này phải giữ lại cầm bút.”
Úc Ninh cười cười, giúp hắn một tay.
Hai người cứ như vậy dần quen thuộc, ngay cả chó con Niệm Niệm của Úc Ninh cũng sẽ vẫy đuôi với Úc Bắc Chinh.
Hôm nay sau khi Úc Bắc Chinh tan học, trở về Sơ Dương cung uống ngụm nước liền muốn xông ra ngoài, bị Đức phi mẫu phi của hắn ngăn ở cửa.
Đức phi là nữ nhi tướng môn, lại giống như nữ tử lớn lên ở mưa bụi hoa hạnh, mày như lá liễu, đôi mắt chứa nước, thoạt nhìn dịu dàng mềm mại.
“Con muốn đi đâu?” Đức phi hỏi.
Úc Bắc Chinh ấp úng không nói nên lời.
Đức phi dịu dàng cười nhạt, “Muốn đi tìm Thất hoàng tử hả.”
“Mẫu phi người nghe con nói!” Hoàng cung tiểu bá vương có chút khẩn trương, liên tục lui về phía sau, “Chuyện này đáng giá chúng ta cẩn thận nói.”
Hắn hiểu rõ mẫu phi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-duong-tieu-hoang-tu/3315366/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.