Úc Ninh mới vừa nhìn thấy lời nói nhảy ra từ trang sách sáng lên, rất là khiếp sợ.
Khi nhìn thấy câu kia 【Cứu mạng! Ta đã chết! 】, cho rằng có người đang thông qua loại phương thức thần kỳ này hướng cậu cầu cứu.
Không nghĩ tới khi cậu hỏi cứu như thế nào, cái kia kêu là ma ma, vậy mà muốn hôn nàng, còn nói cái gì yêu.
Úc Ninh cảm thấy cái ma ma này, thật sự có chút tuỳ tiện, liền không nghĩ phản ứng nàng.
Chờ sửa sang lại sách vở xong, Úc Ninh ấn ấn huyệt Thái Dương, suy nghĩ mình có phải vì chóng mặt mà xuất hiện ảo giác hay không.
Cậu một lần nữa nhìn về phía cái trang giấy trong suốt kia, nó vẫn như trước, chỉ là lại không có hiện ra lời mới.
Có tâm tình nói như vậy, chắc hẳn không gặp phải nguy hiểm đi.
Úc Ninh quay đầu, nhìn thấy ma ma bưng bát đi vào trong phòng.
"Thất hoàng tử, lão nô nấu canh gừng, mau tới uống đi, dầm mưa đừng để bị cảm lạnh."
"Ừm" Úc Ninh rất nghe lời tiếp nhận canh gừng uống lên, sau khi cầm bát đưa cho ma ma, hỏi nàng: "Ma ma, ngươi nghe nói qua sách sẽ tự mình viết ra chữ sao?"
Ma ma cười một chút, "Đây không được là Thiên thư sao? Thiên thư cũng không phải là người thường có thể nhìn thấy."
Úc Ninh chớp mắt xuống, cậu phát hiện ma ma không nhìn thấy một trang sáng lên thần kỳ trong sách, chỉ có cậu có thể nhìn thấy, nhưng cũng không phải là Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-duong-tieu-hoang-tu/3315360/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.