Người vừa đến kia không ai khác chính là Phương chủ của chúng ta Hình Nguyên. Sau khi hắn ta đến chỗ Vu Y thăm dò đã biết được chỗ ở hiện tại của Vân Ca. Lần này hắn đến đây cốt để đón nàng về. Vân Ca vừa nhìn thấy hắn có chút hoảng loạn, khí tức này, thân hình này, dù cho hắn có cháy thành tro cô cũng biết hắn là ai. Tên hỗn đản này sao hắn lại mò đến tận đây rồi.
"Thì ra ngài là quốc sư, Sơ Mục thất lễ rồi, bái kiến quốc sư."
Ngoài mặt nàng tỏ ra không quen biết hắn. Nhưng trong lòng nàng lúc này đã loạn hết cả lên, hô hấp cũng trở nên gấp gáp. Hình Nguyên nhìn nàng khẽ nở nụ cười, hắn không có ý vạch trần thân phận của nàng mà hữu lễ đáp lại.
"Thánh Y đã quá lời, nghe danh đã lâu nay mới có dịp tương ngộ, là phúc phần của Nhạc mỗ." Hắn chắp tay đáp.
"Hây, được rồi, người mình cả, ngồi, đều ngồi xuống đi, nào quốc sư khanh trước nay luôn bế quan nơi đạo quán Ky Sinh núi Hà Sơn cách đây hơn vạn dặm."
"Lần này xuất quan sớm hơn dự định, hẳn là đã có chuyện chẳng lành." Lý Hiện Thuần nói.
Nhạc Hình Nguyên không phủ nhận ý tứ của Lý Hiện Thuần. Ngược lại vẻ mặt hắn càng tỏ ra bí hiểm nói với Lý Hiện Thuần.
"Bệ hạ, đêm qua thần xem tinh tượng, thấy sao thái vi bị rơi mất, ắt có điềm báo không lành."
"Bệ hạ có phải mấy năm nay, mùa màng đều thất bát, thiên tai hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-du-ca/2970744/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.