Nam nhân ẩn mình từ trong đêm tối dần dần lộ diện, hắn tiến về phía nàng, ánh mắt hắn thâm tình nhìn Vân Ca, đôi bàn tay lạnh giá của hắn nhẹ nhàng nâng gương mặt của nàng lên, hắn khẽ vuốt ve gương mặt nhỏ bé của nàng. Hắn nhìn nàng, ánh nhìn say đắm này của hắn khiến nàng có chút ngại ngùng. Gò má nàng khẽ đỏ, nàng nghiêng mặt mỉn cười xấu hổ, Hình Nguyên lúc này mới ý thức được bản thân mình lúc này có vẻ hơi ngốc nghếch, nên vội họ vài tiếng. Vân Ca cũng là lần đầu tiên thấy y lúng túng như vậy, cô có chút buồn cười, nhưng vì giữ cho ma tôn chút mặt mũi nên đành cố nhịn cười quay người đi về phía cửa sổ.
"Vân Nhi, nàng có hối hận không?" Hình Nguyên đi đến từ phía sau ôm lấy nàng.
"Không hối hận, chỉ cần là có thể bên chàng, ta đều nguyện ý." Vân ca nhỏ giọng nói.
Hình Nguyên nhìn nàng, đôi mắt y chứa đầy ý tình, hắn lần nữa nâng cằm Vân Ca, sau đó nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn, chiếc hôn từ nhẹ nhàng chạm môi cho đến tình nồng ý đượm.
"Vân Nhi, ngoan, mở miệng ra nào?" Hình Nguyên thì thào bên tai nàng.
Vân Ca lúc này đã hoàn toàn buông bỏ hết lý trí, nàng thuận theo trái tim và cảm xúc chân thật nhất của bản thân lúc này. Đôi môi nàng khẽ mở, Hình Nguyên nhân cơ hội đó nhẹ đẩy đầu lưỡi của bản thân vào, tham lam tận hưởng tư vị ngọt ngào của nàng. Nụ hôn của cả hai dần trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-du-ca/2970734/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.