“Ngươi… thật là muốn chọc chết ta! Được, nếu ngươi nói thiên địa chí bảo kia là vật gia truyền của nhà ngươi, có dám lấy ra cho ta xem một chút không? Xem tu vi cảnh giới và cốt linh của ngươi bây giờ, bước lên con đường tu luyện, ít nhất cũng phải hơn ngàn năm. Thiên địa chí bảo kia trong tay ngươi, sợ không phải sớm đã bị luyện hóa rồi sao?” Nữ tu sĩ tam kiếp tán tiên nghiến chặt răng trắng, hung hăng nhìn chằm chằm Tô Thập Nhị, một khuôn mặt không phục. Tô Thập Nhị không chút hoang mang lại nói: “Bảo vật là gia truyền của tại hạ, chẳng lẽ… tại hạ cứ phải luyện hóa mới được sao? Thiên địa chí bảo như thế này, phóng nhãn trong tu tiên giới, sợ cũng ít có người có thể luyện hóa được nó.” Nữ tu sĩ tam kiếp tán tiên này, tu vi cảnh giới có thể so với tu sĩ Hợp Thể kỳ, nhưng tâm tính so với hai gã đồng bạn khác là tứ kiếp tán tiên, rõ ràng kém không biết bao nhiêu. Tô Thập Nhị nói đến nước này, hai tên tứ kiếp tán tiên nhíu nhẹ lông mày, không có thêm phản ứng nào. Nhưng nữ tu sĩ tam kiếp này, cảm xúc dao động lớn như vậy. Một khi gặp thất bại, tâm cảnh là khả năng nhất sẽ xảy ra vấn đề. Nữ tu sĩ tam kiếp lại nói: “Ngươi đúng là rất biết cách biện hộ, bất quá bảo vật kia cho dù ngươi không luyện hóa cũng không sao. Bảo vật nếu thật sự trong tay ngươi hơn ngàn năm, tất nhiên sẽ nhiễm hơi thở trên người ngươi. Ngươi đã lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/5000123/chuong-3512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.