"Ngươi có ý gì?" Thiên Vận Tử nghe vậy cả kinh, cấp tốc quan sát xung quanh xong, lại lập tức tỉnh táo lại. "Hay cho ngươi Tô Mười Hai, cho tới bây giờ mà còn muốn lừa gạt lão phu sao?!" "Hôm nay, lão phu nhất định phải cho ngươi nếm thử tư vị sống không bằng chết." Xung quanh không có dị trạng nào khác, tất cả vẫn nằm trong lòng bàn tay mình. Điều này khiến Thiên Vận Tử lập tức thả lỏng trong lòng, nhưng đối với Tô Mười Hai, lửa giận lại càng tăng lên. Cơn giận này, có một bộ phận không nhỏ, là đến từ sự không phục khi tự cho rằng bị trêu chọc. Mà lần này, Tô Mười Hai không tiếp lời. Ngược lại, ánh mắt hắn rơi vào Vân Hoa Tiên Tử với hai mắt trống rỗng vô thần. "Chuyện cho tới bây giờ, Tiên Tử còn không có ý định xuất thủ sao? Nếu Tô mỗ thật sự xảy ra chuyện, một mình Tiên Tử thế đơn lực bạc, sợ cũng khó mà thoát thân được chứ?" Trừng trừng nhìn Vân Hoa Tiên Tử, Tô Mười Hai cấp tốc lên tiếng. Lời này vừa nói ra, Thiên Vận Tử vừa mới thả lỏng trong lòng, thần sắc lại một lần nữa kinh biến. "Ừm? Vân Hoa Tiên Tử? Thần hồn của nàng đã sớm bị thủ đoạn của bản tọa chiếm giữ..." Giọng nói hơi mang vẻ nghi ngờ vang lên, lời còn chưa nói dứt. Một cỗ hàn khí đột nhiên bộc phát ra từ trên người Vân Hoa Tiên Tử. Sau một khắc. Lưu quang loáng qua, lại một đạo thân ảnh với khí chất xuất chúng, lặng yên xuất hiện phía sau Vân Hoa Tiên Tử.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4999890/chuong-3279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.