"Chuyện này chắc đã qua mấy canh giờ rồi nhỉ? Sao kiếm khí trong trận vẫn còn tiếp diễn, không thấy dấu hiệu có người khác cố gắng phá trận?" "Chẳng lẽ... những kẻ đó liên thủ, vẫn chưa thể cầm xuống Thiên Sơn đạo nhân, ngược lại còn bị hắn tính kế?" "Không thể nào! Nếu thật là đánh bại được mọi người bên ngoài, Thiên Sơn đạo nhân chỉ sợ sớm đã vào trận rồi. Với thực lực của hắn, lại thêm tòa đại trận này, chúng ta sao có thể ở đây thoải mái như vậy." "Nếu như không ai đánh bại được ai, với thực lực của mọi người, kiên trì lâu như vậy ngược lại là không thành vấn đề. Nhưng Thiên Sơn đạo nhân chỉ có một mình, sức một mình giao chiến với mọi người, công lực thâm hậu đến mấy chỉ sợ cũng không kiên trì nổi nữa rồi?" "Trừ phi... những tán tu Phân Thần kỳ mà Bách Bảo Trai nói đã đến. Nhưng điều này cũng không có khả năng, nếu thật có tán tu Phân Thần kỳ đến, những kẻ bên ngoài đó, chỉ sợ sớm đã chạy trốn ngay lập tức rồi. Thiên Sơn đạo nhân, vẫn phải sớm đã vào trận mới đúng!" ... Cùng với những tiếng nói luân phiên vang lên, Hồng phu nhân mấy người bị nhốt, không ngừng suy đoán. Trong lúc nói chuyện, lại càng lúc càng thấp thỏm bực bội. Thần sắc trên khuôn mặt sớm đã không còn sự thung dong và kiên nhẫn như lúc ban đầu. Lúc ban đầu, còn có mười phần kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng đã đau khổ lâu như vậy, kiên nhẫn sớm đã làm hao mòn hầu hết. Ngay lúc cảm xúc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4941650/chuong-2709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.