Còn về việc, vì Cổ Tiên Môn, cũng như thân phận khách khanh trưởng lão Cổ Tiên Môn của Tô Thập Nhị. Cũng không phải không có đạo lý, nhưng hắn luôn cảm thấy, trong đó dường như có ẩn tình khác. Tuy nhiên, trong lòng có ý nghĩ của mình, Vân Diễm lại cũng không có ý định lên tiếng hỏi nhiều. “Trước tiên cùng về Lôi Châu đi, tiểu tử này tâm thần tiêu hao quá độ, cũng phải để hắn điều tức một đoạn thời gian rồi nói sau.” Nhậm Vân Tung lên tiếng, nói rồi ánh mắt rơi vào trên người Tô Thập Nhị. Đối diện với ánh mắt của Nhậm Vân Tung, Tô Thập Nhị tâm niệm khẽ động. Theo ý nghĩ của chính hắn, trước mắt hạo kiếp hóa giải, tự nhiên là nên tìm một chỗ thích hợp, bế quan khổ tu. Chỉ là, Nhậm Vân Tung nói như vậy, khiến hắn lập tức ý thức được, đối phương hẳn là có điều khác muốn dặn dò mình. Ngay lập tức khẽ gật đầu, ánh mắt thì chuyển sang rơi vào trên Bán Tiên Khí bảo tán trong tay. Mấy người có mặt, được cho là có ít nhiều gì liên quan đến hắn. Tuy nhiên, dù sao đều là tồn tại Hợp Thể kỳ, quyền sở hữu Bán Tiên Khí bảo tán, vẫn chưa đến lượt hắn quyết định. Nhưng không đợi Tô Thập Nhị lên tiếng, giọng nói của Nhậm Vân Tung liền vang lên theo sát. “Không cần lo lắng, chiếc bảo tán này rơi vào tay của ngươi, chính là cơ duyên của Cổ Tiên Môn. Còn về sau này an bài như thế nào, ngươi tự mình thương lượng với người của Cổ Tiên Môn là được!” Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4941453/chuong-2512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.