"Không phải, Lạc Nhạn sư tỷ chưa tới. Là vãn bối có chút chuyện muốn thỉnh giáo cô nương một phen." Tô Thập Nhị mỉm cười, thái độ khiêm tốn, ngữ khí cung kính. "Chỉ là có chuyện thỉnh giáo?" Vọng Thư Kiếm Linh cất tiếng, hơi có chút nghi ngờ. Tô Thập Nhị lặng lẽ cười khổ một tiếng, không ngờ Vọng Thư Kiếm Linh lại cảnh giác với mình nặng nề như vậy. Xem ra, hành sự quá mức cẩn trọng, ngược lại lại khiến kiếm linh này có ấn tượng không tốt lắm về ta! Thầm suy nghĩ, Tô Thập Nhị lập tức gật đầu, nói: "Đương nhiên! Cô nương còn nhớ tinh phách dị thú xuất hiện trong khu vực lôi bạo lúc trước chứ?" Cũng không quản đối phương có hứng thú hay không, dứt khoát nói ra tình hình đại khái trước. "Sao vậy? Với mức độ lợi hại của bảo lô của ngươi, không tiêu diệt được tinh phách dị thú đó sao?" Vọng Thư Kiếm Linh tiếp tục lên tiếng, trong ngữ khí cũng mang theo chút bất ngờ. Tô Thập Nhị cười khổ nói: "Vãn bối bây giờ cũng không xác định được, tinh phách dị thú đó đã bị tiêu diệt rồi, hay là vẫn chưa bị tiêu diệt." Vọng Thư Kiếm Linh lại hỏi: "Nói thế nào?" Tô Thập Nhị như thế nói: "Tinh phách dị thú đó không còn uy thế như trước, nhưng thân thể của nó vẫn còn." Tinh phách dị thú xông ra từ cột sét, ngay từ đầu đã khiến Vọng Thư Kiếm Linh bất ngờ. Với bản lĩnh của tinh phách dị thú, nếu như không bị tiêu diệt, sức mạnh khổng lồ, tuyệt đối không phải linh bảo nhỏ bé trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4941312/chuong-2371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.