Khí tức kinh người khuếch tán, tiếp đó là chín đạo kiếm quang xông thẳng lên trời, chìm vào tầng mây trên cao. Kiếm quang tựa như du long, lượn lờ trên không trung, khuấy động biển mây rộng mấy trăm dặm. Chốc lát sau, từng đạo kiếm quang từ trong biển mây xông ra, hướng về phía Bạch Cốt Môn, mang theo gió cuốn sóng mà đi. "Ừm? Chín đạo kiếm quang kia... là chín thanh Thanh Lôi Trúc Kiếm được tôi luyện từ khu vực lôi bạo trước đó sao?" "Chín thanh phi kiếm này lượn lờ trong biển mây, từng đạo kiếm quang lúc này có uy lực phi phàm, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta kinh hồn bạt vía." "Chỉ sợ cho dù là tồn tại Phân Thần kỳ, cũng chưa chắc có thể chống đỡ." "Là Tông chủ đã ra tay với Tông chủ Bạch Cốt Môn và những người khác sao?" Ánh mắt quét qua, mí mắt Tô Thập Nhị cuồng loạn giật, hắn nhỏ giọng thì thầm, lập tức phản ứng lại. Cũng chính vào khoảnh khắc lời hắn vừa dứt. Ngoài trăm dặm, có tiếng động trầm đục cuồn cuộn như sấm rền truyền đến. "Nhậm Vân Tông, ngươi... Vân Ca Tông của ngươi đã hủy diệt căn cơ Bạch Cốt Môn ta, cho dù người của Bạch Cốt Môn ta có lỗi trước, chẳng lẽ như vậy vẫn chưa đủ sao!" "Chẳng lẽ thật sự muốn tận diệt, giết sạch trên dưới Bạch Cốt Môn ta mới thôi sao?" Chủ nhân của giọng nói chưa hiện thân, nhưng không khó để suy đoán thân phận đối phương, rõ ràng là Tông chủ Bạch Cốt Môn. Lời nói tưởng chừng như chất vấn, nhưng rõ ràng lại là ngữ khí cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4941303/chuong-2362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.