Công thể vận chuyển càng lúc càng nhanh, tu sĩ béo phì tiếp tục lên tiếng thăm dò nói: "Đúng là đường đến chỗ chết, xem ra đạo hữu rất có lòng tin vào mình rồi?!" "Nếu lão phu không nhìn lầm, thương thế của đạo hữu thật sự không nhẹ. Chỉ vì chút giao tình cỏn con, lại uổng phí tính mạng mình, cần gì chứ?" Tô Thập Nhị trên mặt ý cười không giảm mảy may, "Người mất mạng chưa chắc là tại hạ, chút vết thương nhỏ này, giết ngươi... là đủ!" Nói đến cuối cùng, Tô Thập Nhị khí tức suy yếu, trong mắt lại bắn ra hai đạo tinh quang. "Tốt tốt tốt! Đã đạo hữu có lòng tin như vậy, vậy lão phu ngược lại muốn lĩnh giáo bản lĩnh của đạo hữu!" Tu sĩ béo phì mắt lộ hàn mang, mặt mang ba phần tức giận. Bất kể người trước mắt có phải đang hư trương thanh thế hay không, lời đã nói đến mức này, hắn cũng đã nổi giận thật sự. Lời vừa dứt, hồn phan trong tay quang mang đại thịnh. Tu sĩ béo phì dẫn đầu xuất chiêu, ý muốn đoạt lấy tiên cơ. Từng con oan hồn ác quỷ vây quanh khắp người, theo hồn phan trong tay hắn vung lên, phát ra tiếng kêu chói tai, thẳng đến Tô Thập Nhị mà đi. Oan hồn ác quỷ tu vi cảnh giới cao thấp không đồng nhất, nhưng có hồn phan gia trì, chưa kịp phát ra công thế, từng con oan hồn ác quỷ khắp người phóng thích âm lãnh quỷ khí hình thành cuồn cuộn sương mù đen, liền trước một bước nuốt chửng thân hình Tô Thập Nhị. Khí ôn xung quanh đột ngột giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4941276/chuong-2335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.