Ngược lại, Ma Tu chi thể chỉ cảm thấy một luồng kình lực cường hãn xông tới, bàn tay vốn đặt trên lưng Tô Thập Nhị, trực tiếp bị luồng kình lực này chấn văng ra. Mà tốc độ phản ứng của hắn cũng nhanh, biết mình nhất thời không làm gì được Tô Thập Nhị, dứt khoát thuận thế mà động, thân hình dịch ngang sang một bên mấy bước. Nhìn qua, thì giống như chủ động rút lui vậy. Sắc mặt hơi biến đổi, lập tức lại khôi phục như thường. "Cũng tốt, vậy thì làm phiền sư tỷ vì bằng hữu này của ta trị thương rồi!" Trên người Tô Thập Nhị, có thể có bản thể chí bảo, hắn cũng không muốn cứ thế từ bỏ. Nhưng vấn đề là, Đường Trúc Anh đột nhiên xuất hiện, cảnh giới tu vi không kém hắn. Đối phương vừa giúp Tô Thập Nhị trị thương, lại có kình lực như vậy chấn văng hắn. Càng đủ để nói rõ, thực lực chỉ sợ còn hơn một bậc. Không cam lòng, nhưng hắn cũng biết, lúc này trở mặt đối với mình không có chút lợi ích nào. "Dễ nói!" Đường Trúc Anh cười nhạt một tiếng, chợt ngưng mắt nhìn về phía Vạn Kiếm Nhất, Lục Trầm Uyên hai người. "Vạn sư đệ, Lục sư đệ! Nhiều năm không gặp, những năm này các ngươi sống có còn tốt không!" Đối với hai người, Đường Trúc Anh không nói là quá quen thuộc, nhưng dù sao cũng từng ở Huyễn Tinh Tông, cũng từng gặp mặt. Vạn Kiếm Nhất, Lục Trầm Uyên nhanh chóng nhìn nhau một cái, đồng thời chắp tay ôm quyền nói với Đường Trúc Anh: "Đa tạ tiền bối quan tâm, hai chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4941263/chuong-2322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.