Thiên Ma Tượng tiếp tục lên tiếng, "Hoặc là, một đôi mắt của ngươi!" Tô Thập Nhị nguyên thần mặt không đổi sắc, tiếp tục hỏi ngược lại, "Không phải đôi mắt, mà là tâm nhãn! Bị che mờ tâm nhãn, ta... là người hay là ma đây?" Trong mắt Thiên Ma Tượng, con ngươi chuyển động, khiến người ta nhìn không ra suy nghĩ bên trong của nó. Giọng nói lại vang lên ngay sau đó, "Lại hoặc là, lưu lại một chút sinh mệnh?!" Tô Thập Nhị nguyên thần chớp mắt, phản ứng nhanh chóng, "Là lưu lại một chút sinh mệnh ở đây, hay là nói... lưu lại một chút sinh mệnh cho vãn bối đây?" "Ha ha, đúng là một đứa trẻ thông minh! Ta... nhớ kỹ ngươi rồi!" Thiên Ma Tượng lại lên tiếng, trong con ngươi, ma quang đại thịnh, hai đạo ánh mắt dò xét quét qua người Tô Thập Nhị. Lời vừa dứt sát na, một luồng khí lưu mạnh mẽ cuồn cuộn lan ra. Trong tầm mắt, khóe miệng Thiên Ma Tượng mang theo nụ cười tà mị, thân hình khổng lồ lại hóa thành vô số mảnh vỡ, ầm ầm nổ tung. Sau một khắc, cảnh tượng trước mắt Tô Thập Nhị thay đổi đột ngột. Trước mắt xám xịt một mảnh, đâu còn thấy Thiên Ma Tượng và luồng tà khí kinh người vừa rồi. "Hửm? Đây mới là thức hải chân chính của Thiệu Ngải?" "Vậy những gì vừa thấy... chẳng lẽ là huyễn tượng? Trong thức hải, lại mở ra huyễn tượng khác, Ma Thần có năng lực như vậy, quả nhiên không thể tưởng tượng nổi." "Nếu như vừa rồi, có nửa điểm động lòng, đồng ý giao dịch của đối phương. Chỉ sợ..." Ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913605/chuong-2229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.