Lời Tô Thập Nhị vừa dứt, tiếng nói trong trẻo của Tiêu Nguyệt vang lên. “Vương đạo hữu có cảm giác được, thân thể có gì không khỏe không?” “Thân thể không khỏe? Không có!” Tô Thập Nhị nghe vậy khẽ giật mình, nhanh chóng lắc đầu. Trong mắt tinh quang lóe lên, nhanh chóng phản ứng lại. Nhìn Tiêu Nguyệt hỏi: “Chẳng lẽ… là khi tiêu diệt Phệ Hồn Trùng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, hơn nữa còn liên quan đến lão phu?” Tiêu Nguyệt mặt ủ mày chau, trả lời nói: “Vừa rồi vào thời khắc cuối cùng tiêu diệt Phệ Hồn Trùng, có ba con Phệ Hồn Trùng thoát đi, tiến vào thể nội đạo hữu.” Tô Thập Nhị nghe vậy lại sững sờ, lập tức ý niệm tập trung, một lần nữa nội thị bản thân. Rất nhanh, ngay sâu trong ý thức, hắn nhìn thấy ba con Phệ Hồn Trùng lớn bằng nửa ngón tay, khí tức vô cùng suy bại hư nhược. Tô Thập Nhị lập tức tập trung lực lượng thân thể, cố gắng bức ba con Phệ Hồn Trùng ra khỏi cơ thể. Nhưng dưới sự trùng kích của lực lượng của mình, ba con Phệ Hồn Trùng lại giống như căn bản không tồn tại, căn bản không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào. Bất quá, cho dù là căn cơ bị tổn hại, nhưng cảnh giới tu vi của Tô Thập Nhị đặt ở đây. Khí tức tinh khí thần ngưng tụ, xa so với người Dạ tộc cường hãn vô số lần. Trong cơ thể dũng động, lại là tiên nguyên lực vượt xa chân nguyên của tu sĩ. Ba con Phệ Hồn Trùng lại có thương tích trong người, chiếm cứ sâu trong ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913540/chuong-2164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.