Trong lúc nói chuyện, Hàn Vũ chú ý nhiều hơn đến Tô Thập Nhị. Thân phận và danh hiệu mà người trước mắt báo ra, khiến hắn thực sự xa lạ. Nhưng nhìn người trước mắt, hắn lại không tự chủ được, cảm thấy một cảm giác thân thiết khó hiểu. Tô Thập Nhị cười tủm tỉm nói: "Hàn đạo hữu yên tâm, thật sự có chuyện, chúng ta tất nhiên sẽ không khách khí." Ánh mắt rơi vào trên người Tô Thập Nhị, Hàn Vũ nhịn không được lên tiếng cảm thán nói: "Như thế tốt lắm! Nói ra đạo hữu có thể không tin, tại hạ nhìn đạo hữu, luôn cảm thấy có một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu." Con ngươi Tô Thập Nhị hơi co lại, không lộ vẻ gì cười nói: "Cùng là tu sĩ xuất thân từ Mộc Vân Châu, nói không chừng... Hàn đạo hữu là nhớ quê hương rồi!" Hàn Vũ có cảm giác như vậy, hắn một chút cũng không ngoài ý muốn. Hai người năm đó quen biết nhau khi còn là những hài đồng choai choai. Tu sĩ hành tẩu bên ngoài, danh hiệu, bộ dạng có thể thay đổi, nhưng luôn có một số chi tiết nhỏ là không thể thay đổi, nhưng lại dễ dàng gây ra phản ứng giác quan thứ sáu của người quen thuộc. Càng không cần nói, tu vi của tu sĩ tăng lên, giác quan thứ sáu vốn đã vượt xa phàm nhân. Đổi lại là Hàn Vũ, Tiêu Nguyệt, hay là những người quen biết ngày xưa khác, thay đổi thân phận xuất hiện trước mặt mình. Bản thân ít nhiều gì, cũng sẽ có cảm giác khác lạ tinh tế. "Nhớ quê hương sao? Có lẽ... thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913390/chuong-2014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.