Vừa nhìn thấy, phù lục vẫn còn trong tầm mắt hai người, sau một khắc, liền bị không gian loạn lưu nuốt chửng, biến mất không dấu vết. Hạc giấy mắt thường không thể nhìn thấy, nhưng có dị lực không gian gia trì, Tô Thập Nhị lại có thể mơ hồ cảm ứng được động thái đại khái của những hạc giấy này. Trong lúc bay lượn, hơn phân nửa bị lạc trong không gian loạn lưu. Nhưng… cũng có ngoại lệ, một phần nhỏ hạc giấy trong lúc bay lượn, bị lực lượng không tên kéo dẫn, biến mất trong không gian loạn lưu, sau khi tiến vào không gian bên ngoài thì mất liên lạc với Tô Thập Nhị. “Ừm?” Cảm nhận được sự biến hóa của hạc giấy do phù lục hóa thành, Tô Thập Nhị khẽ nhíu mày. Liễu Hoa lên tiếng hỏi: “Thế nào? Có phát hiện gì không?” “Từ sự biến hóa của phù lục mà xem, những kẽ nứt không gian lớn hơn ở phụ cận đây không dưới mười chỗ.” Tô Thập Nhị vội nói. Liễu Hoa lại hỏi, “Không thể căn cứ vào khoảng cách để phán đoán sao? Chúng ta những ngày này, cho dù không đi sâu vào lưu sa địa, cũng đã đi không xa.” Ý của hắn rất rõ ràng, kẽ nứt không gian gần nhất, tất nhiên là thông tới chỗ sâu hơn của lưu sa địa. Mà nguồn gốc khí tức, khả năng xuất hiện ở đó, cũng tất yếu cao hơn. Tô Thập Nhị nhíu mày lắc đầu nói: “Trong dị không gian này, có thời gian, nhưng lại không có khái niệm phương vị khoảng cách. Không gian không ngừng biến hóa, thậm chí đảo ngược cũng có khả năng.” “Hơn mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913357/chuong-1981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.