"Xin thỉnh giáo vấn đề? Có ý tứ, hỏi vấn đề thế mà lại hỏi đến ta, đạo hữu chẳng lẽ cảm thấy... ta không động thủ với ngươi, là quá dễ nói chuyện sao?" Đồng Xuyên khẽ nhíu mày, mắt lộ hàn quang. "Đạo hữu cho rằng mình là người dễ nói chuyện sao?" Tô Thập Nhị mặt không đổi sắc, bình tĩnh hỏi ngược lại. Ánh mắt lặp đi lặp lại quan sát dò xét trên người Tô Thập Nhị, khí tức quanh thân Đồng Xuyên chập chờn, nhưng lại không vội vàng xuất thủ. Sự thong dong thản nhiên mà Tô Thập Nhị thể hiện ra, khiến hắn cảm thấy kỳ quái. Theo lý mà nói, một tu sĩ Sơ Kỳ Xuất Khiếu Kỳ nho nhỏ mà thôi, đối mặt với mình không có khả năng có phần thắng. Trận pháp do đối phương tỉ mỉ bố trí, cũng bị mình phá hủy. Nếu bây giờ trực tiếp chạy trốn, hắn ngược lại cảm thấy bình thường. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, đối phương chẳng những không đi, ngược lại không chút hoang mang muốn hỏi mình vấn đề. Chẳng lẽ nói... người này còn có hậu chiêu? Ý nghĩ chợt lóe lên, trong lòng Đồng Xuyên càng tăng thêm vài phần kiêng kỵ. Ngay lập tức mở miệng lại nói: "Xin thỉnh giáo vấn đề gì, không biết đạo hữu... muốn thỉnh giáo vấn đề gì đây?" "Mấy chục năm trước, Bích Vân Hiên thông qua Vị Lam Tinh Thiên Đô, bắt cóc một nữ tu tên là Thẩm Diệu Âm. Nghe nói, sau này nàng ta ở Bích Vân Hiên, bị một tu sĩ yêu tộc mang đi. Kẻ mang nàng ta đi, là yêu tộc nào?" Tô Thập Nhị cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913303/chuong-1927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.