Không cần nghĩ, hắn cũng biết đây là chuyện gì. Những người này, tất cả đều là bởi vì trước đó hắn đã ra giá trong buổi đấu giá, là những tu sĩ muốn giết người cướp của vì tài nguyên linh tinh. "Đáng ghét! Tên Tô Thập Nhị chết tiệt kia, tự mình hành sự phô trương trong buổi đấu giá, khơi dậy lòng tham trong lòng những kẻ này." "Không ngờ, buổi đấu giá kết thúc, hắn biến mất không dấu vết, ngược lại là khiến bản tọa trở thành mục tiêu của những kẻ này!" "Chẳng lẽ, tên khốn kia ngay từ đầu đã tính toán đến bước này? Không, làm sao có thể, vòng đấu giá cuối cùng, bản tọa hoàn toàn là tùy hứng mà làm." "Xem ra... cục diện này, hẳn là do âm sai dương thác, ngoài ý muốn mà thành! Không, có lẽ cho dù bản tọa không ra giá, tên tiểu tử kia cũng có thể dùng những phương thức khác, khiến mọi người chú ý đến bản tọa?" "Nhưng bất kể có phải hay không là ngoài ý muốn, tên Tô Thập Nhị kia đều khiến người ta đáng giận, đáng ghét!" Trong đầu ý niệm nhanh chóng lóe lên, nghĩ đến sự âm hiểm xảo quyệt của Tô Thập Nhị, lửa giận trong lòng Thiên Đạo Cung Thánh Tử bùng lên dữ dội. Một khắc này, hận ý của Tô Thập Nhị càng thêm nồng đậm. Chỉ là, Tô Thập Nhị không có mặt, lửa giận này cũng tự nhiên mà vậy chuyển sang những tu sĩ đang nhìn chằm chằm, cố gắng giết người cướ của xung quanh. Trong lòng sát cơ vừa động, khí tức quanh thân liền theo đó phát ra, như phong bạo quét ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913283/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.