Lão tu sĩ vẻ mặt nghiêm túc nói: "Không thể nói như vậy, đường tu tiên dài dằng dặc, từng chút tài nguyên đều vô cùng quý giá, sao có thể lãng phí!" "Chư vị yên tâm, lão hủ đi một lát sẽ trở lại, sẽ không chậm trễ quá lâu." Nói xong, cũng không đợi mấy người nói thêm gì nữa, xoay người liền đi. "Hừ! Tề đạo hữu này thật sự là quá keo kiệt, lần này nếu thật có thể lọt vào mắt xanh của Bích Vân Hiên, còn cần quan tâm chút tài nguyên đó sao?" Nhìn bóng dáng lão tu sĩ đi xa, thanh niên mặt dài hừ một tiếng, đáy mắt nhanh chóng lóe lên hai tia khinh bỉ. Lời vừa dứt, bên cạnh lập tức có tu sĩ nhỏ giọng phụ họa nói: "Lão già họ Tề xuất thân tán tu, ngày thường sống chật vật, tự nhiên là rất coi trọng chút tài nguyên nhỏ bé đó. Điểm này, tự nhiên là không bằng Tống đạo hữu, dù sao cũng là xuất thân từ đại thế lực." "Khụ khụ, chuyện đã qua, hà tất phải nhắc lại, nếu không phải mình năm đó không nghe lời khuyên của sư tôn, một mình ra ngoài độ kiếp, cũng sẽ không bị người ta đưa đến địa phương rách nát này. Đợi rời khỏi nơi đây, nhất định phải tìm tới đám hỗn đản năm đó đã ra tay với ta, tính toán thật tốt món nợ này. Được rồi, chúng ta cũng tranh thủ thời gian, trước đi đến gần truyền tống trận chờ đợi." Nói xong, thanh niên mặt dài lập tức dẫn theo mấy người còn lại, bước nhanh đi về phía truyền tống trận. ... Trong khe núi. Tô Thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913132/chuong-1756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.