"Xem ra... Nhậm đạo hữu đã quyết tâm rồi! Chỉ là, Tô mỗ vẫn luôn cảm thấy, người của Bích Vân Hiên chưa hẳn đã đáng tin cậy. Nếu có thể, Nhậm đạo hữu tốt nhất vẫn nên nghĩ lại cho kỹ." Ngưng mắt nhìn Nhậm Trạch, Tô Thập Nhị nói với vẻ cảm khái. Có thể nhìn ra quyết tâm của Nhậm Trạch, đồng thời cũng thuận thế bày tỏ cái nhìn của mình và thái độ, khuyên nhủ Nhậm Trạch. Hắn không phải người của Thánh địa tu tiên, cũng chưa từng tiếp xúc trực diện với người của Bích Vân Hiên, đối với thế lực này, vẫn luôn ôm giữ sự cảnh giác cực lớn. "Nghĩ lại cho kỹ sao? Có lẽ... ở Thập Vạn Khoáng Sơn này, thật sự còn có những phương pháp khác để rời đi." "Nhưng tiểu lão nhi khác với Tô đạo hữu, ta vốn dĩ đến từ Thánh địa tu tiên, nếu thật là dựa vào biện pháp khác để rời đi, một khi sự tình bại lộ, chỉ sợ cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị Bích Vân Hiên truy sát. Thậm chí... có thể nguy hiểm đến thân bằng hảo hữu của tiểu lão nhi." Đối mặt với lời khuyên của Tô Thập Nhập, Nhậm Trạch cười khổ, vừa nói vừa không ngừng lắc đầu. Lời còn chưa nói xong, đã bị Tô Thập Nhị lên tiếng cắt ngang. "Nhưng Nhậm đạo hữu thay đổi dung mạo, chẳng phải cũng là lừa trời qua biển sao?" Nhậm Trạch lắc đầu. "Không giống, chí ít linh tinh giao đến người trong tay Bích Vân Hiên, cho dù sau này truy cứu, Bích Vân Hiên cũng không thể nói thêm gì." "Huống hồ những phương pháp khác, còn không biết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913104/chuong-1728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.