Ám Dạ thành, gần cửa thành, trong một tiểu viện yên tĩnh. "Tô... Tô tiền bối, ngươi... các ngươi muốn đi rồi sao?" Biết được tin tức Tô Thập Nhị hai người muốn đi, Bạch Trúc Lăng vẻ mặt không nỡ. Bán Phong Hà đứng ở một bên, thản nhiên nói: "Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, nguy cơ của Tô tiền bối đã giải trừ, cũng còn có chuyện trọng yếu hơn cần hoàn thành." "Vậy... chúng ta còn sẽ gặp lại không?" Bạch Trúc Lăng vẫn là lưu luyến không rời nhìn Tô Thập Nhị. Quen biết tuy rằng ngắn ngủi, nhưng lúc trước trên đường, Tô Thập Nhị dũng cảm đứng ra, bóng lưng cao lớn bảo vệ nàng ở sau người, thì sớm đã vững vàng ghi nhớ trong lòng của nàng. Tô Thập Nhị thần sắc bình tĩnh thản nhiên, trong lòng rõ ràng, với tuổi thọ của người Dạ tộc, lần chia ly này, chỉ sợ là vĩnh biệt. Nhưng sau một khắc, khóe miệng của hắn hơi nhếch, trên mặt mang theo nụ cười quả quyết nói: "Yên tâm, sẽ gặp lại!" "Uyển Đồng, mau tới cùng Tô tiền bối cáo biệt." Dùng sức lắc đầu, cố nén trong lòng không nỡ, Bạch Trúc Lăng vội vàng hô một tiếng, kéo đệ đệ mình lại. "Tô... Tô tiền bối, ta không muốn ngươi đi, ta còn muốn bái ngươi làm sư phụ, cùng ngươi học tiên pháp." Bạch Uyển Đồng rụt rè từ sau lưng tỷ tỷ mình đi ra, do dự một chút, nhìn Tô Thập Nhị nói. "Uyển Đồng, không được..." Bạch Trúc Lăng thần sắc hơi biến, đang muốn quát mắng. Lời còn chưa kịp nói ra, liền bị Tô Thập Nhị phất phất tay ngắt lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913100/chuong-1724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.