Ngay khi Nhậm Tắc lên tiếng, Tô Thập Nhị vung hai tay, mười ngón tay khẽ búng, lại ngưng tụ diệu pháp quyết. Trong chớp mắt, một tay chân nguyên, một tay Phật nguyên, phun trào tuôn ra, hóa thành pháp ấn, Phật ấn đầy trời, bao trùm bốn phương tám hướng. Và theo hành động ra tay của Tô Thập Nhị, năng lượng tản mát trong cơ thể Đại trưởng lão, chưa kịp khuếch tán ra, đã bị khống chế ở bốn phía sân viện. Sau một chén trà, năng lượng trên không trung hoàn toàn tiêu tán giữa trời đất. Thủ quyết của Tô Thập Nhị lại biến đổi, pháp ấn, Phật ấn lẫn nhau tan rã, giảm ảnh hưởng xuống thấp nhất. Không còn năng lượng dẫn động, đại địa không ngừng rung chuyển cũng theo đó khôi phục bình tĩnh. "Đáng ghét! Ta... ta không cam tâm!" Con ngươi đen như mực của Đại trưởng lão gắt gao nhìn chằm chằm Tô Thập Nhị, trong miệng phát ra tiếng hô hoán không cam lòng. Chỉ là toàn thân nguyên công đã tán hết, cho dù lại có không cam lòng, hắn cũng không thể làm gì được nữa. Lời vừa dứt, lại một ngụm máu tươi phun ra, thẳng đờ ngã xuống đất, sinh cơ hoàn toàn không còn, tại chỗ bỏ mạng. "Phù..." Thấy nguy cơ đã tiêu trừ, Nhậm Tắc lập tức thở phào một hơi dài. Ngay sau đó thần sắc khẽ giật mình, vội vàng quay đầu nhìn về phía Dạ tộc tộc trưởng ở một bên, "Tộc trưởng, người cũng thấy rồi đấy, Đại trưởng lão đột nhiên bạo tễ, hoàn toàn không liên quan nửa điểm tới Tô đạo hữu." "Nhưng mà nói đến, tình huống của Đại trưởng lão,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913092/chuong-1716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.