"Có thể mời Tam Trưởng Lão giúp một tay không?" Tô Thập Nhị đạm nhiên mở miệng. Bạch Đầu Ông nhìn Tô Thập Nhị, mắt đen nhánh, không nhìn ra sự thay đổi trong ánh mắt, nhưng rõ ràng là đang dò xét. "Tiền bối cứ nói!" Tô Thập Nhị mỉm cười nói: "Giúp giới thiệu một chút, ta hi vọng có thể gặp mặt Đại Trưởng Lão quý tộc một lần. Tô mỗ tự nhận lương tâm không hổ thẹn, đã có hiểu lầm, nói rõ ràng mặt đối mặt là tốt nhất." "Cái này... ý của tiền bối ta hiểu, chỉ là Đại Trưởng Lão tính tình xưa nay không tốt, chỉ sợ sẽ không nghe ngươi giải thích. Một khi gặp mặt, rất có thể là trực tiếp ra tay." "Đại Trưởng Lão thực lực siêu phàm, có cảnh giới tu vi Nguyên Anh kỳ. Cho dù trong tu tiên giới, cũng thuộc về người nổi bật. Hai vị tiền bối cho dù không bị phong ấn tu vi, cũng chưa chắc có thể là đối thủ của Đại Trưởng Lão, càng không nói đến tình huống hiện giờ." "Hai vị là bằng hữu của Trúc Lăng, ta cùng một mạch Trúc Lăng cũng có chút duyên phận, thật sự không muốn thấy các ngươi vô duyên vô cớ ở Dạ Tộc uổng mạng." Bạch Đầu Ông chần chừ mở miệng nói. Thực lực siêu phàm! Cảnh giới tu vi Nguyên Anh kỳ sao? Xem ra người này không chỉ có được tu vi, mà còn từ miêu tả trước đó của Bạch Trúc Lăng, hẳn là còn có năng lực không ngừng tu luyện đề thăng. Dạ Tộc... rốt cuộc có lai lịch gì. Tô Thập Nhị thần sắc đạm nhiên, đáy mắt tinh quang lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4913087/chuong-1711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.