"Người nào? Dám phá chuyện tốt của Lâm mỗ?!" Đông Hải Quyền Hoàng con ngươi đột nhiên co rút, chiêu mạnh vừa xuất ra được một nửa, thu tay đã không kịp, nhưng cũng không màng tiếp tục thúc giục. Trong chớp mắt hô hấp, hắn dứt khoát tán đi quyền ảnh trước người, sải bước đạp ra, đuổi theo hướng lưu quang rời đi. Nhân cơ hội chém giết Đông Hải Kiếm Thánh, cố nhiên có thể giải tỏa nỗi phẫn uất nhiều năm trong lòng. Thế nhưng trơ mắt nhìn Tô Thập Nhị biến mất, chẳng những không thể báo thù rửa hận cho con trai mình, mà chí bảo trong tay Tô Thập Nhị được đồn đại, cũng tất nhiên sẽ rơi vào tay người khác. Quan trọng nhất, Tô Thập Nhị còn bị người khác bắt đi ngay dưới mí mắt mình, cảm giác này liền giống với miếng thịt đến miệng đột nhiên bay mất, càng khiến người ta đau khổ khó chịu. Tốc độ của Đông Hải Quyền Hoàng cực nhanh, nhưng lúc trước ra chiêu được một nửa, rõ ràng đã mất đi tiên cơ. Mà thân ảnh trước mắt, tốc độ càng nhanh như thiểm điện. Chỉ trong một chén trà công phu, trước mắt đã không còn thấy bóng người. Cùng lúc đó, theo thân hình Đông Hải Quyền Hoàng biến mất, Đông Hải Kiếm Thánh và Mai Ánh Tuyết may mắn thoát nạn nhanh chóng nhìn nhau một cái, trên mặt không thấy mấy phần vẻ vui, chỉ có sự lo lắng cho an nguy tính mạng của Tô Thập Nhị. "Liễu huynh, vừa rồi người mang Tô tiểu hữu đi... tựa hồ là người của Thiên Đô?" "Chính là!" "Người của Thiên Đô kia từ đầu đến cuối đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912986/chuong-1610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.