“Mai đảo chủ cứ yên tâm, thật sự muốn luận về tu vi thực lực, Tô mỗ tự nhận thua kém Kiếm Thánh tiền bối.” “Nhưng Tô mỗ dám mở miệng, tự nhiên có biện pháp của mình. Chuyện khác không nói, Tô mỗ cũng không đến mức lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn đúng không?” Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của Mai Ánh Tuyết, Tô Thập Nhị vẻ mặt bình tĩnh nghiêm túc mở miệng nói. Không phải hắn thật sự vô tư đến mức nào, mà thật sự là ma long thế tới hung hãn, một mực chạy trốn, cũng không đủ để giải quyết vấn đề. Cho dù Đông Hải Kiếm Thánh không tiếc hy sinh, tự đốt Nguyên Anh để kéo dài thời gian, theo hắn thấy, cũng là vô ích. Nguy cơ mà mình đang đối mặt, cũng không chỉ có một con ma long trước mắt này. Vụ Ẩn Tông Bạch Như Phong đến bây giờ vẫn chưa lộ diện, cũng không biết đang ở nơi nào. Nhưng Tô Thập Nhị không chút nghi ngờ, đối phương tất nhiên là đang rình mò trong bóng tối. Chỉ cần mình lạc đàn, tất nhiên sẽ ra tay bằng lôi đình thủ đoạn. Cục diện như vậy, thà rằng mình ở lại còn hơn để Đông Hải Kiếm Thánh hy sinh. Huống hồ, mình cũng không phải không có thủ đoạn bảo mệnh khác. Khuấy đục nước, nói không chừng có thể nhân cơ hội này bức Bạch Như Phong ra. Mọi nguy hiểm đều bại lộ trên mặt bàn, có lẽ còn có một tia sinh cơ. Trong chớp mắt, Tô Thập Nhị sớm đã cân nhắc xong lợi hại trong đó. “Cái này…” Mai Ánh Tuyết nhìn Tô Thập Nhị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912978/chuong-1602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.