"Lời Tô Thập Nhị nói, có phải là thật không?" Ánh mắt Hạc lão rơi trên người Phong Hòa Dư, uy áp mạnh mẽ trực tiếp khiến đối phương lại một lần nữa như sa vào đầm lầy, khó có thể hoạt động tự do. "Hay cho Vân Ca Tông, hay cho Tô Thập Nhị miệng lưỡi dẻo quẹo!" "Tiền bối minh giám, Mộ cô nương và Thánh nữ bổn giáo vừa gặp đã như cố nhân, lại còn sống ở bổn giáo nhiều năm, là khách quý trên ghế của bổn giáo, bổn giáo sao có thể bất lợi với nàng ta được?" "Chỉ nửa năm trước, Tô Thập Nhị to gan lớn mật, chạy đến Thánh Linh Giáo của ta gây sự. Hơn nữa trong lúc hỗn loạn, đã giết hại Mộ cô nương và nhiều đạo hữu của bổn giáo. Vì thế, sau khi trưởng lão bổn giáo xuất quan, mới dẫn chúng đệ tử đến Vân Ca Tông, để báo thù rửa hận cho Mộ cô nương và các vị đạo hữu đã chết thảm." Bị ánh mắt của Hạc lão nhìn chằm chằm, Phong Hòa Dư chỉ cảm thấy lưng như kim chích. Tâm thần vốn bị phẫn nộ chiếm cứ, cũng trong khoảnh khắc khôi phục lại bình tĩnh. Tâm niệm cấp tốc xoay chuyển, trong nháy mắt, nàng liền thốt ra, chuyển hướng lời nói, đẩy mọi tội lỗi lên người Tô Thập Nhị. "Ồ? Lại là như vậy sao? Nói như vậy, hai bên các ngươi chỉ sợ tất có một bên đang nói dối." "Tô Thập Nhị, đối với lời nói này của nàng ta, ngươi giải thích như thế nào?" Hạc lão thản nhiên mở miệng, ánh mắt lại rơi trên người Tô Thập Nhị. Vẻ mặt hơi kiêu căng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912897/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.