Bên trong đại đỉnh, mặt vách không hề bóng loáng, mà tổng cộng có chín lỗ khảm lớn bằng nắm tay trẻ sơ sinh, tọa lạc dưới đáy đại đỉnh. Các lỗ khảm bày ra thế tám sao củng nguyệt vây quanh, trong đó tám lỗ khảm rỗng tuếch. Trong lỗ khảm cuối cùng, thình lình nằm một viên linh đan quang trạch ảm đạm, nửa trắng nửa đen. Kích thước linh đan xa vượt đan dược thông thường, chỉ hơi nhỏ hơn lỗ khảm một vòng, dính sát khít khao với lỗ khảm. Mà trên bề mặt linh đan, càng có năm lỗ thủng. Năm lỗ thông nhau, khiến cho toàn bộ linh đan tựa như trống rỗng. "Đệ ngũ chuyển linh đan... đúng là dáng vẻ như thế này?" Tô Thập Nhị cảm thấy nghi hoặc, đang âm thầm lẩm bẩm, đột nhiên một cỗ khí tức âm u lóe qua, làm con ngươi hắn co rút, thần sắc hơi biến. "Ừm? Khí tức vừa rồi là..." Khí tức âm u đến nhanh, đi cũng nhanh. Tô Thập Nhị lờ mờ chỉ cảm thấy quen thuộc, nhưng không thể cảm nhận, lại không bắt được cảm giác quen thuộc thoáng qua trong nháy mắt kia. Lúc này cũng không vội vàng, hắn vội tập trung tinh lực, tiếp tục dò xét. Đệ ngũ chuyển linh đan nhìn như trống rỗng, thực tế bên trong lại có một đoàn vật thể dạng sợi không ngừng trào ra. Vật thể dạng sợi trôi nổi trào ra, nhìn như nhẹ bẫng, lại tựa như ẩn chứa năng lượng kinh khủng đáng sợ. Có lẽ là do đặt quá lâu, mặc dù tản ra khí tức không tầm thường, nhưng nhìn qua lại rõ ràng bất cứ lúc nào cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912835/chuong-1459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.