Không đợi mở miệng, Hầu Tứ Hải hai tay nhanh chóng đan xen thúc giục pháp quyết, chân nguyên ẩn chứa lực lượng huyền dị tản ra ba động, huyễn hóa ra khí lưu hai màu vàng bạc cuộn trào trong sơn động. Khí lưu xông tới chỗ lối vào sơn động, lập tức triệt để áp chế ánh sáng nhạt vàng bạc. Lối đi vào sơn động mở ra, tiếng của Hầu Tứ Hải cũng theo đó truyền ra: "Hàn đạo hữu, mấy chục năm quang âm nhoáng một cái đã qua, ngươi và sư đệ của ngươi Tô Thập Nhị, thật đúng là khiến lão phu tìm mãi!" Không nói toạc ra thân phận thật sự của Tô Thập Nhị, ngữ khí của Hầu Tứ Hải lại hơi phức tạp, ba phần chế nhạo, ba phần ngoài ý muốn, lại càng có mấy phần mong đợi. Tô Thập Nhị nhướng mày, phi kiếm dưới chân lại động, chở hắn xông vào sơn động, búng tay một cái đã tới trước mặt Hầu Tứ Hải. "Hàn sư bá!" Nhìn thấy Tô Thập Nhị xuất hiện, Dịch Xuân Thu tinh thần chấn động, vội mỉm cười cung kính tiến lên chào hỏi. Tô Thập Nhị khẽ gật đầu, phất phất tay ra hiệu Dịch Xuân Thu không cần đa lễ. Nếu nói, trước kia đối với Dịch Xuân Thu, chẳng qua chỉ là một lần gặp mặt, thì giờ khắc này đối với vị sư điệt này, lại đặc biệt hài lòng. Chợt ánh mắt rơi vào trên người Hầu Tứ Hải, trong mắt lóe lên hai tia dị sắc, kinh ngạc sự biến đổi kinh người trong trạng thái tinh thần của Hầu Tứ Hải. Ngay sau đó, vội mở miệng hỏi: "Không biết tiền bối, tìm tại hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912735/chuong-1359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.