Nguyên Anh tu sĩ, có thể nói là đã vượt qua ngưỡng cửa Đại Đạo, bước lên con đường tu tiên chân chính. Thực lực tăng vọt, khó tránh khỏi khiến tu sĩ sản sinh ảo giác đủ để khống chế tất cả. Tô Thập Nhị tuy rằng lý trí, cũng tự nhận có thể nhận rõ bản thân, nhưng một số ảnh hưởng thường thường là vô tung vô ảnh, căn bản không cách nào suy nghĩ thấu đáo. Cũng cho tới giờ khắc này, tâm niệm Tô Thập Nhị mới hoàn toàn bình phục, tâm cảnh không còn một chút gợn sóng. Dưới ánh tà dương, Tô Thập Nhị ngự gió mà đi xuyên qua rừng núi, một đường thông suốt không trở ngại. Mà ở Ma Long Đàm sau khi Tô Thập Nhị rời đi, cuồng phong thổi quét, vẫn là truyền ra từng trận tiếng rồng ngâm trầm thấp. Nhưng lần này. Sâu trong không gian động băng dưới đáy đầm, vị trí chỗ ở của xoáy ma khí, Lôi Quang trận ấn lại lần nữa nổi lên. Mỗi một lần ánh sáng trận ấn lưu chuyển, ánh sáng đều vì thế mà ảm đạm. Đột nhiên. "Răng rắc!" Một tiếng giòn tan tựa như gương vỡ truyền ra, vang vọng khắp toàn bộ không gian động băng dưới lòng đất. Chợt, một cái đầu rồng to lớn được ma khí nồng đậm bao quanh, từ phía dưới trận ấn đã vỡ nát phá băng mà ra. Vô số râu rồng mảnh mai hữu lực run rẩy, một đôi mắt rồng kích cỡ tương đương chuông đồng, đang lồng lộng nhìn chằm chằm phía trước. Trong mắt lộ ra ánh mắt sâu xa bễ nghễ thiên địa, cực kỳ kiêu ngạo và uy nghiêm. Đầu rồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912720/chuong-1344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.