Nếu nói vừa rồi ông lão nhắc đến Vân Ca Tông còn có hiềm nghi mượn oai hùm, phô trương thanh thế. Thì lúc này, tu sĩ xấu xí kia nhắc đến đối phương, vì đợi Vân Ca Tông trở về, không nghi ngờ gì càng tăng thêm mấy phần đáng tin cậy. Thu hết phản ứng của những người bên cạnh vào đáy mắt, tu sĩ xấu xí khóe miệng hơi nhếch lên, cười tủm tỉm. Chỉ cần có thể bán đi những tài liệu này trong tay, không nghi ngờ gì có thể kiếm một khoản nhỏ. Nhưng không đợi hắn chính thức bắt đầu bán, lại nghe thấy một tiếng nói truyền đến từ phía sau. "Ngươi vừa rồi nói, người này cũng là đệ tử Vân Ca Tông, hắn tên là gì?" "Cái này thì..." Nghe thấy có người dò la tin tức, tu sĩ xấu xí con ngươi đảo một vòng, vầng trán hơi động, khóe miệng mang theo nụ cười, theo bản năng liền muốn đợi giá mà bán. Nhưng mà, vừa mới quay đầu, nhìn thấy thân ảnh chậm rãi đi tới, lập tức nụ cười trên mặt ngưng đọng, trợn to mắt, trái tim nhỏ lộp bộp một cái, trực tiếp nhảy đến cổ họng. Tô Thập Nhị quanh thân không hề có chút khí tức dao động nào, đứng ở trong đám người, hầu như không có gì nổi bật. Nhưng hắn làm người luôn luôn lanh lợi, biết rõ có thể thu liễm khí tức đến trình độ như vậy, hoặc là có công pháp đặc thù, hoặc là cảnh giới tu vi xa xa trên mình. Mà hắn cũng đã sớm chú ý tới, cảnh tượng Tô Thập Nhị vừa rồi nói chuyện cùng với nữ tu Kim Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912700/chuong-1324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.