Trưởng lão Tiền nhếch miệng cười nhẹ, nheo mắt, vẫn là một bộ từ mi thiện mục. Nhưng bộ dạng này, rơi vào trong mắt mọi người, lại lộ ra hết sức đáng ghét. Nói rồi, thấy ba người Lý Phiêu Nguyệt có xu thế nóng lòng, không đợi ba người lên tiếng, lập tức liền tiếp tục nói. “Đừng nói lão phu sư tử há mồm, với tu vi thực lực của các ngươi, nếu không có Nguyên Anh tu sĩ đồng hành, nhất định không gánh nổi tài nguyên của vị Nguyên Anh đạo hữu này.” “Lão phu lấy phần tài nguyên này, bảo đảm các ngươi mang theo tài nguyên còn lại bình yên rời đi, thế nào?” Lời này vừa ra khỏi miệng, ba người Lý Phiêu Nguyệt đang định lên tiếng, nhìn nhau một cái, ánh mắt đều rơi vào trên người Tô Thập Nhị. Đối với yêu cầu của Trưởng lão Tiền này, ba người căn bản không muốn đồng ý. Nhưng vấn đề là, không đồng ý, cũng không có biện pháp tốt hơn có thể cứu tiền bối Lãnh Diễm lúc này. Trong số mấy người, Tô Thập Nhị là người kiến thức rộng rãi nhất. Cuối cùng quyết định thế nào, vẫn là phải xem ý của Tô Thập Nhị mới được. “Yêu cầu của Trưởng lão Tiền, ngược lại cũng coi là hợp tình hợp lý.” “Chỉ là, nếu vãn bối may mắn thành công, luyện ra Ly Vẫn Đan thì sao?” Tô Thập Nhị lập tức lên tiếng, đầu tiên là khẳng định yêu cầu của đối phương, tiếp đó lại càng hỏi ngược lại một tiếng. Trưởng lão Tiền này nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, muốn từ trên người hắn đạt được lợi ích. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912289/chuong-1164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.