Tiền trưởng lão vuốt râu, đáy mắt hai đạo tinh quang lóe lên, "Cái này thì... thương thế của vị đạo hữu này tuy nghiêm trọng, nhưng muốn chữa khỏi cho nàng, cũng không phải không có khả năng." "Chỉ là..." Lời nói đến một nửa, Tiền trưởng lão nhìn Tô Thập Nhị, nhíu nhíu mày, âm thanh im bặt mà dừng. "Tiền bối có yêu cầu gì, cứ việc nói ra. Vãn bối tuy chỉ có tu vi Kim Đan kỳ, nhưng chỉ cần vãn bối có thể làm được, nhất định không từ chối!" "Vãn bối chỉ có một mục đích, chính là tìm cách cứu sống vị tiền bối đồng môn bên cạnh này." Tô Thập Nhị nhìn chằm chằm Tiền trưởng lão trước mắt này, cẩn thận từng li từng tí mở miệng. Hai câu nói nhẹ nhàng, vừa cho thấy quyết tâm cứu người của mình, lại cũng để đối phương biết, mình chẳng qua là tu sĩ Kim Đan kỳ. Cho dù ra giá, cũng không thể nào vượt quá phạm vi Kim Đan kỳ. "Ha ha, quyết tâm của tiểu hữu, lão phu ngược lại không nghi ngờ." "Bất quá, thân là tu sĩ Kim Đan kỳ, có thể được đảo chủ tự mình tiếp đãi an bài, lai lịch của tiểu hữu nghĩ đến cũng không đơn giản." "Ít nhất... cũng là đã cung cấp sự giúp đỡ đáng kể cho Dược Vương đảo, mới có đãi ngộ này." Tiền trưởng lão cất tiếng cười lớn, ánh mắt một mực đánh giá lặp đi lặp lại trên người Tô Thập Nhị, giống như muốn nhìn thấu lai lịch của Tô Thập Nhị. Lại tựa như, từ trên người Tô Thập Nhị nhìn thấy điều gì đó. "Tiền bối nói quá lời, vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912285/chuong-1160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.