Nghe vậy, Tô Thập Nhị lập tức cười gật đầu: "Có làm phiền tiền bối phí tâm, bảy ngày, mười ngày thời gian, vãn bối vẫn có thể đợi được." Mai phu nhân lạnh nhạt gật đầu, ánh mắt rơi vào Khương Tuyết Nghiên trên người: "Tuyết Nhi, con dẫn bọn họ đi Nghênh Khách Pha, sắp xếp chỗ ở cho họ đi." Nói xong, tố thủ tay trắng nhẹ nhàng vung lên, một cổ chân nguyên tràn trề tản ra, trực tiếp nhiếp lấy quan tài cùng với bản thể Tô Thập Nhị trên mặt đất. Sau đó, xoay người đi về phía hậu đường. Ánh mắt theo bản thể của mình mà động, Tô Thập Nhị do dự một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng đối phương, cũng không nói thêm gì. Cho tới giờ khắc này, thân ảnh và khí tức của Mai phu nhân biến mất không thấy, Tô Thập Nhị mới đi theo Khương Tuyết Nghiên đến Nghênh Khách Pha. Cái gọi là Nghênh Khách Pha, chính là khu vực rìa trấn nhỏ, một mảnh đình viện lớn nhỏ không đều xây dựa lưng vào núi trong rừng núi. Trong đình viện, cũng không thiếu thân ảnh các tu sĩ. Nhưng so với các tu sĩ tự do hoạt động ở những nơi khác, khí tức quanh thân tu sĩ ở chỗ này tạp nham, phong cách trang phục trên người cũng có chỗ khác biệt so với mọi người ở Dược Vương Đảo. Rất rõ ràng, những người này đều là tu sĩ ngoại lai. Mà Nghênh Khách Pha này, cũng là nơi Dược Vương Đảo chuyên dùng để chiêu đãi khách đến. Không lâu sau, bốn người Tô Thập Nhị đã đi theo đến một đình viện xa hoa nhất trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-tien-do/4912283/chuong-1158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.