*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Vân Tự liếc nhìn nàng ta, nhưng không để ý tới, hòa khí đi tới nắm tay Hòa Cơ, cười nói: "Hòa Cơ nương tử kiều diễm động lòng người, hôm vấn an Thuận Phi nương nương vừa gặp ta đã muốn tới cửa bái phỏng, chỉ là mấy ngày nay không khỏe, đành phải ở trong cung nghỉ ngơi, hôm nay may mắn gặp lại, chúng ta trò chuyện một lúc được không?"
Cát Mỹ Nhân bị làm lơ, ánh mắt càng thêm lạnh lùng sắc bén: "Ta đang nói chuyện với ngươi đấy!"
Hòa Cơ được khen đến hai má ửng đỏ, cúi đầu suy nghĩ một lát, ngạc nhiên: "Người là Yểu Cơ nương tử?"
Có lẽ chỉ nhờ một câu gần đây dưỡng bệnh mà đoán ra được, cũng coi như tâm tư nhạy bén.
Hạ Vân Tự mỉm cười: "Đúng vậy, ta là Yểu Cơ. Qua bên kia ngồi đi, trà ở chỗ Thái Hậu rất ngon."
Dứt lời, nàng liền kéo Hòa Cơ vào trắc điện, để lại Cát Mỹ Nhân một mình ở đó, tức giận đến nói không ra lời.
Hòa Cơ quay đầu lãnh đạm nhìn nàng ta, dùng Hồ ngữ đáp trả một câu, vô cùng ngắn gọn.
Hạ Vân Tự và Hòa Cơ chưa có cơ hội trò chuyện là sự thật, Cát Mỹ Nhân không thể cãi lại. Tưởng cô cô bên cạnh Thái Hậu vào trắc điện, hôm nay bà mặc xiêm y đỏ thẫm, so với thân phận phi tần cangf thêm quý trọng.
Tưởng cô cô cung kính lại có vẻ uy nghiêm khom người hành lễ: "Chư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-cung-khuyet/1645690/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.