Hàm Nguyên Điện có lẽ là nơi có thể cảm nhận uy nghiêm của hoàng gia rõ ràng nhất, đặc biệt vào ban đêm, quảng trường to rộng trước mặt như vậy lại không một bóng người, chỉ có vài thị vệ thỉnh thoảng ra vào tuần tra. 
Hạ Vân Tự an tĩnh chờ dưới mái hiên, thấy một thân huyền sắc tới gần, nàng liền hành lễ: "Tỷ phu." 
"Miễn lễ." Hắn duỗi tay, tiếp tục sải bước về phía trước. 
Nàng quay đầu nhìn, lúc này mới phát hiện cạnh hắn không có cung nhân đi theo, ngay cả Phàn Ứng Đức cũng không thấy. 
Là vì đi thăm tỷ tỷ, hắn cảm thấy một nhà ăn Tết không có người ngoài sẽ tự tại hơn sao? 
Chỉ trong chớp mắt đó, nàng dường như bị sự thâm tình của hắn đả động. 
Đêm nay, tất cả náo nhiệt đều tập trung ở Hàm Nguyên Điện, những nơi khác so với ngày thường càng thêm an tịch. Hạ Vân Tự nhắm mắt theo đuôi hắn, thỉnh thoảng gặp một hai cung nhân. Hai người không dùng đèn lồng, vì vậy cung nhân tới gần mới có thể nhận ra hắn là ai, bọn họ liền cuống quít quỳ xuống hành lễ. 
Không hề cảm thấy không vui, hắn cứ thế mà đi về trước, một câu cũng không nói. 
Tình cảnh như vậy khiến tâm trạng Hạ Vân Tự có chút phức tạp. 
Nàng làm sao không biết, nếu vứt bỏ quan hệ nam nữ, hắn là người rất tốt. Chính trị thanh minh, chiêu hiền đãi sĩ, với nhóm Thái Hậu thái phi vô cùng hiếu thuận, các cung nhân đều khen hắn đối xử với bề dưới đều không tồi. Một vị quân chủ như vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dinh-cung-khuyet/1645647/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.