Nơi này mặc dù rất lạnh nhưng lại không có gió, bọn họ đã ở trong khu rừng này hơn một ngày nhưng cũng không thấy động tĩnh hay tiếng kêu của dã thú quả thật rất yên tĩnh. Sương đêm làm ngọn lửa ngày càng yếu ớt, chỉ một lúc sau chỉ còn thấy đốm lửa nhỏ lập lòe không đủ để sưởi ấm trong khí hậu như thế này.
Đêm lạnh yên tĩnh như vậy không hiểu sao vân điệp cảm thấy khó ngủ, nàng lấy từ không gian một chiếc mp3 đã củ, nhét tai phone vào tai nhịp nhẹ chân đung đưa người theo điệu nhạc
vậy thì cứ đợi chìm vào say đắm đi
nếu như tình yêu thật sự vĩ đại
.....
mười thằng đàn ông thì có bày thằng ngốc
tám thằng đơ chín thằng xấu xa
chỉ còn một thằng đáng yêu
chị em đâu mau nhảy vào
dùng cả lời đường mật mà lừa hắn vào tròng
yêu hết mình đừng để hắn rời xa
trích " chị em ơi đứng lên nào"
Rầm rì khẽ hát theo bài hát đến khi nghe tiếng cười khẽ bên cạnh, vân điệp giật mình liếc mắt nhìn sang thấy sở hiên đang nhếch môi nhìn mình mới phát hiện thì ra bản thân đã ngâm nga thành tiếng.
Bóng đêm bao trùm chổ sở hiên ngồi, hắn mặc một bộ thể thao màu đen lẫn vào trong góc tối, ánh sáng của mặt trăng hắt vào một phần gương mặt trắng như ngọc lộ ra xương quai hàm tinh tế rất nam tính, đôi môi nhếch thành một độ cong hoàn hảo mê người, ánh mắt hắn nhìn người đối diện hoặc cố ý hoặc vô tình luôn câu hồn phách người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-diep-xuyen-qua/137508/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.