Khi Sở Hiên tỉnh dậy đã thấy tiểu yêu tinh bên cạnh ôm cánh tay hắn ngủ ngon lành. Không ngờ một người trước giờ không gần nữ sắc như hắn lại có ngày hôm nay nhưng đáng tiếc bên cạnh không phải là nữ sắc mà là yêu tinh sắc
Sở Hiên cau mày khó chịu nhúc nhích cánh tay muốn rút tay khỏi vòng tay của yêu tinh. Nhưng nàng ta lại y như lần đầu gặp hắn, ôm chặt không buông. Cựa mình đưa ngón tay chọt chọt vào gò má yêu tinh đang ngủ say, làn da mềm mại mát mẻ tiếp xúc với đầu ngón tay làm hắn thích thú gải nhẹ gò má nàng thêm vài cái, như sợ nàng tỉnh giấc bắt quả tang, động tác hắn hết sức nhẹ nhàng ma vương nào đó không biết rằng hành động này của hắn có bao nhiêu cẩn thận cùng dịu dàng
Có lẻ chợt nhận ra chính mình khác thường, Sở Hiên từ gãi nhẹ chuyển sang nhéo mạnh má yêu tinh để phát tiết đẩy lùi cái cảm giác vừa nảy nở trong lòng.
Bị đau làm tỉnh, Vân Điệp ngơ ngác dụi mắt nhìn mỹ nam bên cạnh "hình như có con gì cắn ta"
Sở Hiên giống mèo ăn vụng hắn rụt tay về lơ đãng đưa tay che miệng ngáp vặt 1 cái như chính mình vừa tỉnh dậy giả điên đáp lời:"vậy sao.. ta có thấy con gì đâu"
Yêu tinh nào đó vặn vẹo cơ thể, lăn qua lộn lại sau khi tỉnh ngủ nàng ta chống tay ngồi thẳng lưng, lấy trong không gian một bộ dụng cụ nhảy dù. Vòm dù, đai ngồi, dù phụ,... liệt kê đầy đủ những thứ cần thiết Vân Điệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-diep-xuyen-qua/137504/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.