“Muốn chết!”
Hai chữ này vừa vang lên mọi người đều quay đầu hướng thanh âm nhìn lại. Chỉ thấy nơi phát ra thanh âm đứng đó một đám người, người mở miệng đúng là thiếu niên mặc một bộ trường bào màu trắng. Gương mặt anh tuấn, chỉ là lúc này ánh mắt của hắn vô cùng lạnh lùng.
Vốn mọi người đều đã quỳ xuống khấu đầu mong Tuyệt Vô Thần bỏ qua cho bọn họ. Bây giờ lại đều là cười khinh miết nhìn Lăng Huyền Thiên.
“Tiểu tử này là bị dọa ngốc rồi sao?”
“Đúng a, trước mắt thần linh lại dám nói như vậy”
“Còn tưởng hắn không quỳ là do có chút khí phách, bây giờ xem ra là bị dọa cho ngu ngốc a”
…
Lăng Huyền Thiên cũng không rảnh để ý đến đám người khinh thị. Lúc này ánh mắt của hắn lạnh như băng nhìn Tuyệt Vô Thần. Vốn hắn muốn để Tuyệt Vô Thần nhảy nhót thêm chút nữa, cho hắn tận hưởng cảm giác vui vẻ khi đột phá thần cảnh. Bây giờ xem ra không cần thiết tốn thời gian nữa a.
“Hừ, tiểu tử tốt ngông cuồng nha. Ngươi cho rằng ngươi có thể giết vài tên thánh giả cùng phá đại trận của ta là sẽ vô địch sao. Ta sẽ cho người biết ở trong mắt thần linh ngươi cùng sâu kiến không khác gì nhau” Tuyệt Vô Thần vô cùng tức giận nhìn Lăng Huyền Thiên nói.
Hắn đường đường là một vị thần linh đang tận hưởng mọi người cúng bái, bây giờ lại bị một tiểu tử không rõ lai lịch nói hắn muốn chết há lại không tức giận.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-de-chi-ton/2421823/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.