Hồ Nguyệt vừa nói ra cũng khiến ba người La Khinh Sương tò mò hướng Lăng Huyền Thiên chờ hắn trả lời.
Tại Thiên môn cũng có rất nhiều linh thú cấp thấp tồn tại. Bọn họ chính là theo Hồ Nguyệt mà tới. Hầu hết đều có linh trí của riêng mình. Vì vậy quan hệ với bọn người Tiểu Ánh cũng không tệ. Nến bọn họ cũng hy vọng linh thú cũng có cơ hội tiến vào thiên ngoại a.
“Phàm là sinh linh. Chỉ cần có thể tiến vào Thiên môn leo lên tòa cung điện này, sau này đều có thể tiến đến thiên ngoại” Lăng Huyền Thiên mỉm cười nhìn bốn người nói.
Đối với hắn mà nói linh thú cùng con người cũng không có khác biệt gì mấy. Chỉ cần là sinh linh đản sinh ra linh trí đều có thể cùng nhân loại hưởng được đãi ngộ như nhau. Tất nhiên không phải ai cũng nghĩ như hắn vậy.
“Đa tạ công tử” Hồ Nguyệt nghe Lăng Huyền Thiên nói thì nhẹ nở một nụ cười xinh đẹp nói. Tuy nàng xuất thân từ hồ tộc thân phận cao quý hơn nhiều so với những linh thú khác. Nhưng cuối cùng nàng cũng là linh thú. Tất nhiên muốn bọn họ cũng có cơ hội như mình.
“Tốt, trước mắt tập trung bồi dưỡng đệ tử cùng tìm hiểu tin tức của các thế lực tại Thiên châu đã” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói.
Sau đó hắn nhìn xuống phía bên ngoài mê vụ sâm lâm khẽ “ồ” lên một tiếng. Rồi cùng đám người rời khỏi cung điện bên trên không trung tiến đến bên ngoài Mê vụ sâm lâm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]