“Woah, Hồ Nguyệt tỷ đã đạt đến bán thần cảnh rồi sao?” Tiểu Ánh hâm mộ nhìn về phía nữ tử trước mặt nói.
Trước mặt nàng là một nữ tử vóc dáng yêu kiều, khuôn mặt vô cùng mê đắm lòng người, chính là Hồ Nguyệt không sai. Giờ phút này nàng vẫn nhắm chặt hai mắt để cảm nhận từng tia cực huyễn pháp tắc trong thiên địa.
Khi nghe thấy Tiểu Ánh hỏi thì nàng mới chậm rãi mở mắt ra, sau đó mỉm cười lên tiếng: “Đúng vậy, cũng là nhờ có công tử giúp đỡ”.
Nói rồi nàng nhẹ đưa ánh mắt cảm kích nhìn về phía Lăng Huyền Thiên. Tuy nói Huyễn Thần hoa có thể giúp người ta cảm ngộ cực huyễn pháp tắc nhưng Hồ Nguyệt biết nếu như không nhờ Lăng Huyền Thiên tăng cường thuộc tính pháp tắc trên nó, thì một đóa Huyễn Thần hoa hẳn là không đủ để nàng cảm ngộ Cực Huyễn pháp tắc. Chứ đừng nói đến chuyện nàng có thể đạt đến bán thần cảnh.
“Tốt, nếu như ngươi đã đột phá vậy tiếp theo việc xây dựng nơi này hẳn là do ngươi đến làm” Lăng Huyền Thiên cũng không để ý nhiều, thản nhiên nói.
Hắn mới lười quản mấy việc như xây dựng hay quản lý đám người Thiên môn tại đây. Hắn chỉ phụ trách tuyển chọn và bồi dưỡng đám người cao tầng mà thôi, mọi việc còn lại để bọn họ lo là được.
“Tuân mệnh” Hồ Nguyệt cùng Tiểu Ánh đồng thanh nói.
Hai người cũng biết Lăng Huyền Thiên rất lười làm mấy chuyện này. Cho dù là việc xây dựng Thiên môn tại Mê vụ sâm lâm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-de-chi-ton/2421707/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.