Chương trước
Chương sau
“Ngươi … ngươi vậy mà không có chuyện gì?” Vũ Thanh khiếp sợ vô cùng hướng nam tử đối diện nói.

Đối diện phản ứng của bà ta Lăng Huyền Thiên cũng không mấy để ý, lúc này cả người hắn điểm quanh vô số đóa hỏa liên đỏ rực. Những đóa hóa liên này vừa xuất hiện liền này tốc độ kinh người thiêu cháy hết đầu hắc lang kia.

“Chuyện này …?”

“Tiểu tử này không những chỉ dùng Hỏa Diễm pháp tắc, mà còn dùng số lượng tương đương với Vũ Thanh. Thật sự là tiểu tử đáng sợ!”.

Trong khi mọi người tại Mê Thành đều chết lặng vì một màn vừa rồi, thì nơi xa hai lão già kia lại khiếp sợ than nhẹ. Bọn họ kinh sợ cũng không phải vì Lăng Huyền Thiên có thể đỡ một đòn kia, mà là vì dù cho hắn ra tay trong lúc nguy cấp nhưng pháp tắc hắn dùng ra vẫn là tinh túy nhất.

Hơn nữa tên tiểu tử này sử dụng vừa đúng số lượng pháp tắc mà Vũ Thanh sử dụng, chẳng khác gì nói hắn trong nháy mắt đã nhìn ra toàn bộ pháp tắc của Vũ Thanh. Càng là chỉ dùng chưa đến một khắc thời gian làm ra hỏa liên để ứng phó. Vậy thì người này rốt cục phải am hiểu Hỏa Chi pháp tắc đến mức nào đây.

….

“Tốt, đến ta đi!” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nhìn Vũ Thanh nói. Sau đó hắn nhẹ nhấc tay lên tức thì từng đoàn hỏa liên xung quanh hắn hóa thành ngàn vạn tia lửa, thẳng hướng Vũ Thanh phóng tới.

Vũ Thanh thấy vậy lập lức lùi lại ba bước, cùng lúc đó nàng gõ mạnh quải trượng trong tay xuống đất, tay làm một cái kỳ dị thủ pháp. Tức thì vô số luồng khói màu đen từ trong cơ thể nàng ta tràn ra, sau đó hóa thành một hư ảnh mãng xà lao về những ngọn lửa kia nhằm cắn nuốt chúng.

“Hợp!” Lăng Huyền Thiên thấy vậy thì nhẹ hô một tiếng, theo đó những tia lửa kia bỗng nhiên hợp lại tạo thành một đầu cự cầm.

Cự cầm này toàn thân được bao bọc bởi hỏa diễm, sau khi nhìn thấy đầu mãng xà kia thì nó như sống lại lao đến tấn công đầu mãng xà.

~ Chiếppppp ~

~ oanh ầm ầm ~

Mãng xà cùng cự cầm liên tục va chạm, chỉ là đầu mãng xà kia tựa hồ không chịu được, toàn thân đều đã nhiễm lửa đỏ. Nếu còn tiếp tục như vậy, nó chắc chắn sẽ bị đốt đến chết.

“Tiểu tử là do ngươi ép bản thần!” Vũ Thanh thấy vậy thì ánh mắt dữ tợn nói, sau đó nàng gầm lên một tiếng “Huyết Ma Công”.
— QUẢNG CÁO —

Tức thì toàn thân Vũ Thanh trở lên đỏ như máu, gương già nua của bà ta cũng càng thêm đáng sợ, miệng nàng cũng mọc ra hai cái răng năng cực kỳ sắc bén. Sau khi biến thân xong nàng cũng không chần chừ mà trực tiếp xông thẳng về phía Lăng Huyền Thiên, hiển nhiên là muốn cùng hắn cận chiến. Bởi vì nàng biết nếu như cùng tiểu tử này so đấu pháp tắc chắc chắn nàng sẽ thua.

“Huyết Ma Công! Thật không ngờ Vũ Thanh lại làm đến bước này” một lão già ẩn nấp trong hư không nhìn thấy vậy cũng nhẹ thở dài nói.

Huyết Ma Công là một môn độc môn bí pháp của Ma Tông, có thể giúp người tu luyện bộc phát ma tính trong một khoảng thời gian. Nhờ đó mà thực lực của bọn họ được bạo tăng, thân thể cũng trở nên mạnh mẽ vô cùng. Chỉ là bí pháp này lại có hai nhược điểm chí mạng, một là người tu luyện sẽ phải tổn hao tinh huyết mỗi lần sử dụng. Hai là khiến người sử dụng càng ngày càng nhập Ma.

Người ngoài đều nghĩ Ma Tông tất cả đều là ma tu, nhưng sự thật lại khác. Rất ít người tại nơi này tu luyện Huyết Ma Công, càng không có mấy người muốn sử dụng chúng. Bọn họ sở dĩ gia nhập Ma Tông phần lớn là vì Hắc Ám pháp tắc.

Bây giờ Vũ Thanh chỉ vì một Thiên Môn nho nhỏ lại phải sử dụng đến Huyết Ma Công, thật sự khiến những người biết chuyện có chút thở dài.

“Cận chiến sao?” Lăng Huyền Thiên khẽ lắc đầu, bất quá hắn cũng không muốn dùng đến đạo thể. Bởi vì hắn bây giờ là đang diễn giải pháp tắc cho mọi người đây, sao có thể dùng thực lực mạnh mẽ nghiền ép đối thủ. Nhất định phải sử dụng pháp tắc để chiến thắng.
Nghĩ như vậy Lăng Huyền Thiên chậm rãi nhắm mắt lại.

“Chuyện gì xảy ra? Tại sao nam tử kia lại nhắm mắt lại?”

“Hẳn là sợ hãi quá độ sao?”

“Ngu xuẩn, ngươi không thấy từ đầu tới cuối hắn đều không dùng toàn lực sao?”

….

Cử động của Lăng Huyền Thiên khiến mọi người kinh ngạc không thôi. Không ít người nghĩ trong đầu là Lăng Huyền Thiên đã chấp nhận số phận, không muốn phản kháng.

~ Xuy xuy ~

Mắt thấy Vũ Thanh sắp đánh trúng thân thể Lăng Huyền Thiên thì một âm thanh kỳ lạ kêu lên. Sau đó không biết từ lúc nào tại trước thân thể của Lăng Huyền Thiên đã có một nam tử giống hắn như đúc đứng tại đó. Chỉ là nam tử này toàn thân đều được hỏa diễm bao bọc, khí tức cực kỳ khủng bố.

“Đó … đó là Hỏa Thần trong truyền thuyết?”
— QUẢNG CÁO —

“Ngu ngốc, chỉ có tổ thần mới được phép xưng Hỏa Thần. Nam tử này bao nhiêu tuổi? Sao có thể đạt đến tổ thần được”

….

Hỏa diễm nam tử vừa xuất hiện liền khiến mọi người sợ hãi không thôi. Bởi vì khí tức của hắn vô cùng vô tận, tựa như cùng thiên địa tương liên nhưng lại tựa như siêu thoát thiên địa. Thật vô cùng đáng sợ!

Lăng Huyền Thiên cũng không để ý đến mọi người cùng Vũ Thanh kinh hãi, ý niệm kẽ động tức thì bản thể đã xuất hiện tại nơi khác. Chỉ để lại hỏa diễm thân thể cùng với Vũ Thanh giao phong. Sau đó hắn nhìn xuống mọi người nói: “Pháp tắc mỗi một loại đều vô cùng vô tận, muốn am hiểu chúng không dễ dàng. Điều các ngươi cần làm bây giờ không phải là theo đuổi chí cao pháp tắc, mà là lựa chọn pháp tắc phù hợp với chính mình”.

Dừng một chút hắn lại tiếp tục mở miệng: “Ta biết trong các ngươi có không ít thiên sinh linh thể, nhưng lại khinh thường thể chất của bản thân. Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết nếu như một pháp tắc được tu luyện đến cực hạn sẽ đáng sợ như thế nào”.

Lời nói của Lăng Huyền Thiên khiến không ít người nhìn lại chính mình, đúng như lời hắn nói. Trong bọn họ có không ít thiên sinh linh thể, nhưng hầu hết đều là một trong Ngũ Hành pháp tắc vì vậy bọn họ không muốn tìm hiểu chúng. Thứ bọn họ theo đuổi là chí cao pháp tắc như Hắc Ám pháp tắc, bởi vì tại Ngũ Hành Giới mà nói, Hắc Ám chính là pháp tắc chí cao nhất.

Lăng Huyền Thiên sao lại không biết suy nghĩ của bọn họ đây. Chính vì vậy hôm nay hắn mới thực hiện diễn giải pháp tắc. Bọn họ chỉ nghĩ rằng thiên sinh linh thể số lượng người có nhiều như vậy, chắc chắn chỉ là thể chất tầm thường mà thôi. Nhưng lại không ai biết rằng bởi vì Ngũ Hành Thánh Sơn rơi xuống ảnh hưởng đến thiên địa pháp tắc nơi này, nên mới nhiều người có thiên sinh linh thể như vậy.

~ chiếppppppp ~

Đúng lúc này cự cầm bên kia vang lên một tiếng kêu, sau đó nó trực tiếp lao xuyên qua bụng của mãng xà, thiêu cháy đầu mãng xà kia.

Đối với việc này mọi người cũng không quá để ý, bởi vì bên kia nam tử thân mang hỏa diễm đang cùng Vũ Thanh giao phong quyết liệt. Vũ Thanh cũng không để ý đến pháp tắc của mình bị đánh bại, bởi vì nàng đã sớm dự tính đến điều này rồi. Trong lòng nàng âm thầm cảm thấy may mắn vì mình sớm dùng nếu không chắc chắn nàng đã bị pháp tắc phản phệ rồi. Huyết Ma Công khiến người ta mở ra ma tính, chính vì vậy thân thể trở nên mạnh mẽ vô cùng, cũng sẽ không chịu pháp tắc của mình phản phệ.

Chỉ là nàng thầm may mắn không được bao lâu, bởi vì đối diện với nàng nam tử này thật sự quá đáng sợ. Hỏa diễm thiêu đốt xung quanh hắn khiến nàng không thể cùng hắn cận thân giao phong được. Hơn nữa nam tử này diễn hóa pháp tắc thật sự vô cùng vô cùng thuần thục, tựa như cảm ngộ của hắn đối với Hỏa Chi pháp tắc đã đăng phong tạo cực rồi.

“Phần Thiên Liệt Diễm Quyền” đúng lúc này, nam tử kia hô lên một tiếng. Sau đó hai tay hắn liên tục ra quyền, đáng sợ là hắn cùng Vũ Thanh cách nhau hơn mười mét. Nhưng mỗi quyền hắn đánh xuống đều như xuyên qua không gian trực tiếp oanh trên thân thể nàng, hơn nữa mỗi quyền của hắn đều kèm theo vô số hỏa diễm khí tức khủng bố, như muốn đốt cháy toàn bộ thiên khung vậy.

“Ta thiên! Đó là gì? Thần thông sao?”

“Hẳn là không phải thần thông đi”

“Vậy rốt cuộc đó là gì đây? Chẳng lẽ là công pháp?”
— QUẢNG CÁO —


….

Mọi người quan chiến thấy nam tử kia ra một chiêu này thì khiếp sợ không thôi, bởi vì chiêu thức đó thật sự vô cùng đáng sợ. Có lẽ sau hôm nay mọi người chắc chắn đều ghi nhớ năm chữ này.

“Là võ kỹ sao?”

“Hẳn không sai đi, chỉ là rất lâu rồi võ kỹ không xuất hiện tại Thiên Châu. Chẳng lẽ những lão già bất tử kia lại truyền xuống sao?”.

Tại nơi xa xa hai lão già một mập một ốm, cũng đưa mắt kinh sợ nhìn về phía nam tử được hỏa diễm bao bọc kia. Ngươi khác không biết nhưng bọn họ há lại không biết, đây cũng không phải thần thông hay công pháp mà là võ kỹ.

Võ kỹ tuy không mạnh mẽ như thần thông, nhưng thời gian áp súc để ra chiêu, hay thần lực tiêu tốn đều nhỏ hơn nhiều thần thông. Chính vì vậy võ kỹ thường được những thần linh dưới thần vương cảnh tu luyện nhiều hơn. Chỉ là võ kỹ từ sau khi Phàm Giới bị phong bế đã không còn xuất hiện, bởi vì hầu hết thần linh cấp cao đều đã rời đi từ trước đó. Cho dù có thần linh ở lại bọn họ cũng đều vội vã ẩn tránh, không có người truyền thừa xuống, sao lại có thể lưu truyền võ kỹ đây.

Quan trọng nhất chính là nam tử này sử dụng võ kỹ thật sự quá nhuần nhiễu, uy lực sợ là so thần thông còn đáng sợ hơn đi. Chính vì vậy mới khiến hai người khiếp sợ như vậy.

….

Tại Mê Thành lúc này, thân thể Vũ Thanh đã bị vô số quyền lửa oanh nát bấy, cho dù thân thể hắn đã được tăng cường cũng không thể cùng Hỏa Diễm pháp tắc chống lại.

“Tốt … tốt tốt! Bản thần thề sẽ giết sạch Thiên Môn các ngươi!” Vũ Thanh chỉ còn lại một thần hồn gầm lên một tiếng, sau đó hướng nơi xa chạy trốn.

“Mơ tưởng!” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói, sau đó hỏa diễm nam tử liền hóa thành một mũi tên lấy tốc độ kinh người bắn tới thần hồn đang chạy trốn kia.

~ oanh long ~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.