~ grao grao ~
Tại lúc ba người Lăng Huyền Thiên đang trên đường trở lại tửu lâu thì một tiếng gầm vang lên. Khi bọn họ nhìn lại thì thấy tại xa xa có một đầu Bôn Lôi Hổ, trên lưng của nó cõng một nam tử toàn thân mặc bộ giáp trắng tay cầm dây dương, cùng với việc nam tử kia ra sức quất dây cương thì đầu Bôn Lôi Hổ càng lúc càng tăng tốc.
“Tránh ra, tránh ra!”
Sau lưng nam tử cưỡi Bôn Lôi Hổ là một đội kỵ binh chạy thành hai hàng theo sau, bọn họ vừa chạy theo nam tử kia vừa hò hét người tại giữa đường lớn.
Nam tử kia chạy đến đâu người bên đường đều cúi đầu hành lễ đến đó, ngay cả một số người tu luyện cảnh giới không thấp cũng hướng hắn làm lễ.
“Oa oa, oa oa” đúng lúc này tại giữa đường có một đứa bé tầm ba bốn tuổi không biết vì sao bị bỏ lại giữa đường, đứa bé thấy đám người kia chạy tới thì hoảng sợ gào khóc.
“Muốn chết!”
Tên nam tử cưỡi Bôn Lôi Hổ dù cho nhìn thấy đứa bé cũng không có ý định dừng lại hay né tránh, mà trực tiếp tông thẳng về đứa bé.
Mắt thấy đứa bé sắp bị Bôn Lôi Hổ dẫm lên thì một tiếng “hừ” lạnh vang lên, theo đó đầu Bôn Lôi Hổ tựa như va phải một tấm chắn lập tức bị phản lại. Còn nam tử trên lưng nó cũng vì bị bật ngờ mà trực tiếp rơi xuống đất.
~ rầm rầm ~
Khi mọi người nhìn lại thì chỉ thấy tại trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-de-chi-ton/2421634/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.