“Ta thiên, tiểu tử này chỉ là linh vương cảnh, sao có thể mạnh đến như vậy?”
“Ngu ngốc, hắn chắn chẳng là có bảo vật che giấu tu vi. Tu vi thật sự của hắn sợ là không kém Vô Ưu bao nhiêu”
“Đúng, đúng!”
Đám người quan chiến thấy Lăng Huyền Thiên không những có thể khống chế võ kỹ của Ngao Thế, mà còn dư sức giao thủ với Vô Ưu thì kinh ngạc không ngừng.
Chỉ là nếu để bọn họ biết Lăng Huyền Thiên chỉ đang mượn nhờ giao thủ với Vô Ưu để thuần thục Băng Huyền pháp tắc, sợ rằng bọn họ đã bỏ chạy từ lâu đi.
~ oanh ầm ầm ~
Lúc này, chưởng ấn của Vô Ưu cùng với những mũi băng kia va chạm vào nhau tạo thành từng màn sương bao bọc hai người. Sau khi màn sương tản đi, mọi người chỉ thấy Lăng Huyền Thiên vẫn như cũ ung dung đứng tại nơi đó.
Trái lại với hắn, thân thể Vô Ưu lúc này có vô số vết thương, cũng may chiếc áo cà sa của hắn chính là một kiện bảo giáp vì vậy mà thương thế của hắn cũng không quá nặng.
Còn Ngao Thế thì không may mắn như vậy, toàn thân hắn lúc này đều là máu. Cánh tay phải vốn đang cầm đại đao cũng đã bị sương băng chấn nát. Nếu không phải Lăng Huyền Thiên không nhằm vào hắn ra chiêu thì có lẽ hắn đã chết không thể chết thêm.
“Tốt … tốt, thí chủ ngươi đã triệt để chọc giận bần tăng rồi” Vô Ưu hai mắt đỏ ngầu nhìn về phía Lăng Huyền Thiên gằn từng chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-de-chi-ton/2421605/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.