Chương trước
Chương sau
“Lĩnh mệnh!”

Cùng với tiếng thét vừa dứt, khí tức của Chu Thập Tứ toàn bộ bộc phát, trường thương nhẹ xoay, tức thì vô số tiếng rít rào vang lên trong thiên địa, như phản ứng lại chiến thương của hắn vậy.



“Thương ý … là thương ý!”

“Thật không hổ là người của thần triều a! Tùy tiện một tên ra trận cũng đều đã ngộ ra thương ý!” một nữ tử ẩn mình trong màn sương xa xa quan chiến nhẹ bình phẩm một tiếng.

“Sư thúc, chúng ta có thể ra tay giúp bọn họ được không?”

“Tạm thời chưa cần thiết! Tiếp tục quan chiến đi!”

Nữ tử kia thấy sư thúc nàng nói vậy thì chỉ nhẹ cúi đầu, đôi mắt lo lắng nhìn về phía mấy người Kiếm Vô Địch.



Kiếm Vô Địch thấy Chu Thập Tứ lao về phía mình hơn nữa còn bộc phát thương ý thì phá lên cười một tiếng: “Thương ý sao? Ta cũng muốn xem rốt cuộc là thương ý lợi hại, hay là kiếm ý bá đạo đây!”.

Nói xong Kiếm Vô Địch nhẹ đạp chân một cái, chớp mắt đã lăng không xuất hiện tại vị trí Chu Thập Tứ một kiếm chém tới.

“Hừ!” Chu Thập Tứ cũng không có bị tốc độ của Kiếm Vô Địch gây bất ngờ, ngược lại chiến ý càng sôi trào. Chu Thập Tứ lập tức vung lên chiến thương cùng Tinh Vân Huyền Thiết Kiếm của Kiếm Vô Địch va chạm.

~ cheng chenggg ~

~ chenggg chenggg ~

Sau pha va chạm đầu tiên, vốn mọi người đều nghĩ Kiếm Vô Địch sẽ có lợi thế, dù sao thì hắn cũng cầm trong tay một thanh tiếp cận thần khí thần kiếm. Nhưng không ngờ Tinh Vân Huyền Thiết Kiếm của Kiếm Vô Địch cùng với thanh chiến thương kia của Chu Thập Tứ cũng không phân cao thấp. Cả hai đều bị đẩy lùi về sau ba bước, rất hiển nhiên thực lực hai người là ngang nhau.

“Tên Chu Thập Tứ này cũng không phải người bình thường!”

“Hừ … Thần Triều lại có phế vật sao?”

“Ta nhớ ra … thanh chiến thương tên kia đang cầm hẳn là Thủy Long Chiến Thương đi!”

“Khó trách … khó trách a!”

Đám người sau khi nhận ra trường thương trong tay Chu Thập Tứ thì gật gù tán thưởng, Thủy Long Chiến Thương, một kiến bán thần khí a. Nghe nói trước đây là nằm trong tay môn chủ Chu Gia, thật không ngờ giờ lại được Chu Thập Tứ mang đến nơi này.

“Lăng huynh, huynh thấy tên tiểu tử màu mè này cùng kiếm si kia ai mạnh hơn đây?”

Lăng Huyền Thiên nhìn Lộ Huyền Cơ vừa nhồm nhoàm vừa hỏi hắn thì nhẹ lắc đầu, sau đó ánh mắt thâm thúy nói: “Nếu một đối một thì Kiếm Vô Địch sẽ thắng, còn bốn đối một thì phải xem ở hắn!”.

“Ách!”

Lộ Huyền Cơ mặt không hiểu gì nhưng vẫn gật gật đầu.



Ngay tại thời điểm Kiếm Vô Địch một lần nữa cùng Chu Thập Tứ tách ra, thì Chu Thập Tứ bất ngờ biến chiêu.

“Bôn Long Tật!”

Chỉ thấy hắn nhẹ thét lên một tiếng, sau đó Thủy Long Chiến Thương của hắn như được thức tỉnh. Vốn là một thanh trường thương cứng rắn là thế, bỗng trường thương vậy mà uốn vòng một cái, sau đó thủy pháp tắc cũng lập tức bao trùm lấy Thủy Long Chiến Thương tựa như một đầu rồng đang cuộn tròn. “Khởi!”

Cùng với một chữ “khởi” vang lên, Chu Thập Tứ cùng Thủy Long Chiến Thương tựa như dung hòa làm một, sau đó hắn lấy tốc độ kinh người đâm thẳng về phía Kiếm Vô Địch.

“Hừ … pháp tắc sao? Cũng không phải một mình ngươi biết!”

Kiếm Vô Địch thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, sau đó hắn nhẹ nhắm mắt lại, tay phải nắm chặt Tinh Vân Huyền Thiết, cùng với tay hắn càng lúc càng nắm chặt thì Tinh Vân Huyền Thiết Kiếm cũng bắt đầu bốc cháy lên.

“Nộ Hỏa Trảm!”

~ grào gràooooo ~

~ ầm ầmmm ầmmmm ~

Sau khi hai người va chạm một vụ nổ lớn cũng được hình thành, ngay cả không gian xung quanh cũng nhẹ nhàng chấn động. Cũng may bọn họ hiện tại đang ở phạm vi của Thánh Anh Thụ cho nên không gian rắn chắc hơn rất nhiều, nếu không sợ là hai người này chiến đấu thậm chí có thể xé rách không gian.

“Hai tên này còn là người không đây? Vậy mà đều ngộ ra pháp tắc sao?”

“Bọn họ không phải là ngộ ra pháp tắc, mà chỉ là mượn nhờ pháp tắc trong vũ khí của mình!”

“Nhưng ta thấy vũ khí của tiểu tử kia cũng không phải hệ hỏa a?”

“Có lẽ là đa hệ đi!” Ngao Thành ánh mắt tham lam nhìn Tinh Vân Huyền Thiết Kiếm của Kiếm Vô Địch.

Nếu ban đầu hắn không muốn cướp đoạt một thành bán thần khí thì bây giờ đã khác. Thanh kiếm này sợ là mạnh hơn rất rất nhiều so với bên ngoài. Chỉ là ánh mắt của hắn như có như không nhìn về phía sau lưng mình. Vấn đề là hắn không thể để lộ ra a.

~ hộc hộc ~

Sau khi một chiêu đi qua cả hai người Kiếm Vô Địch cùng Chu Thập Tứ đều là bị bắn ra hơn năm mươi mét, quần áo của cả hai cũng đã có vô số vết rách. Chỉ là Kiếm Vô Địch còn tốt, quần áo hắn cũng chỉ là quần áo rách rưới vá thành, còn Chu Thập Tứ lại khác. Hoàng kim giáp của hắn là một bộ chiến bào a, phẩm cấp cũng là thánh khí vậy mà lại bị tổn thương như vậy. Hiển nhiên là hắn có chút không chịu được.

“Tiểu tử … Ta giết ngươi!” Chu Thập Tứ nhìn hoàng kim giáp bị tổn hại nhiều chỗ càng nghĩ càng tức giận. Hắn điên cuồng vận chuyển thánh lực truyền vào Thủy Long Chiến Thương, khiến cho đầu thanh long trên chiến thương của hắn cũng đã mở mắt. Sau đó toàn thân hắn cũng phát sáng theo, khí thế cũng mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.

Chỉ là đúng lúc hắn định hướng về phía Kiếm Vô Địch thì nghe một tiếng rít rào vang lên: “Đi chết đi!”.

Nhìn lại thì chỉ thấy toàn thân Xà Cốt của Quỷ Xà đã bao trùm trong vụ khí màu xanh, thân rắn cũng đang hướng về phía Kiếm Vô Địch cắn tới.

“Con mẹ nó! Đám người này tính xa luân chiến a!” Lộ Huyền Cơ thấy vậy tiếp tục hướng đám người trước mặt chửi ầm lên.

“Tham lam nha!”

….

“Quỷ Ngạc là ngươi ra lệnh cho nàng ta đi?” lúc này Bạch Thanh Sắc nhìn về phía Quỷ Ngạc nói. Thanh âm của hắn không nhỏ, tất nhiên mọi người đều có thể nghe thấy rồi, ai cũng hướng mắt về phía đám người Quỷ Cốc.

“Các vị … ta chỉ là muốn nàng nhanh chóng báo thù cho người của Quỷ Cốc a!”

Quỷ Ngạc thấy nhiều người nhìn mình như vậy thì cũng có chút chột dạ, vội vàng lên tiếng giải thích.

“Hừ!”

Ngao Thành thì ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hắn, hiển nhiên đám người này đều đã biết điểm bất phàm của thanh kiếm kia. Cho nên Quỷ Ngạc mới lệnh cho Quỷ Xà tranh thủ lúc Kiếm Vô Địch bị tiêu hao thánh lực mà giết người đoạt kiếm đây.

~ vù vù ~

Quỷ Xà đang tấn công về phía Kiếm Vô Địch thì nghe một thanh âm vút qua, nàng vội vàng tránh né, vừa nhìn lại thì đúng là Bạch Hổ Rìu của tên Diệp Tu kia.

“Aaaa … Diệp Tu, ngươi có thể hay không cận chiến đây? Ngươi ném rìu như vậy ta chưa thấy trúng đích lần nào a!”.

Nàng không biết tên này rốt cuộc là đứng về phía nào đây. Cốt Xà của nàng to và dài như vậy, tất nhiên là không dễ tránh né bằng Kiếm Vô Địch rồi, nếu như không may ăn một rìu kia, sợ là mất một phần xương cốt a.

“Ách … lỡ tay … lỡ tay a!” đối diện với Quỷ Xà tức giận, Diệp Tu sau khi thu về Bạch Hổ Rìu thì gãi gãi đầu tươi cười giải thích.

Tất nhiên đám người ở đây không có mấy người là tin hắn.

“Xú bà nương, ngươi có thôi đi không? Ngươi dùng độc vụ như vậy sao chúng ta có thể cận chiến?” Chu Thập Tứ tức giận gầm lên một tiếng.



“Ách đám người này đều bị ngu cả sao? Muốn kiếm si có thời gian khôi phục thánh lực sao?” Lộ Huyền Cơ một dạng ngây ngốc lẩm bẩm.

Tuy nói Kiếm Vô Địch một đường tránh né Xà Cốt kia, nhưng ba người còn lại cũng không ra tay với hắn, hiển nhiên là hắn có thể nhẹ nhõm câu thêm thời gian để phục hồi đây.

Lăng Huyền Thiên thấy vậy thì nhẹ lắc đầu.

Quỷ Xà vì muốn nhanh chóng giết chết Kiếm Vô Địch nên sử dụng độc vụ bao quanh thân thể, nhưng nàng lại không biết là làm như vậy chính là ảnh hưởng ba người còn lại. Độc vụ của nàng có thể áp chế đại thánh cảnh, nhưng cũng không phân biệt được địch ta. Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa pháp tắc, công pháp cùng với độc vật ngoại thân. Nàng tu luyện động là từ cốt xà mà ra, không thể trở thành một phần của mình, cho nên mọi người trong phạm vi ảnh hưởng của nó đều sẽ chịu tác động.

Nếu không Quỷ Cốc sao có thể dễ dàng để lộ nàng như vậy đây.

“Hừ! Đuổi theo ta lâu như vậy cũng đến lúc ta phản công rồi!” Kiếm Vô Địch sau khi thấy đám người kia giữ khoảng cách với Quỷ Xà thì hừ lạnh một tiếng. Sau đó, hắn lập tức nhảy lên không trung, Tinh Vân Huyền Thiết Kiếm trong tay cũng nhẹ xoay một vòng.

“Bá Vân Kiếm Thức - thức thứ 9 ….Nhật Xạ Bá Vân!”

Sau Kiếm Vô Địch vừa dứt lời, kiếm trong tay hắn lập tức phát sáng, sau lưng hắn cũng xuất hiện một vòng tròn đỏ rực che khuất một vùng đang không ngừng bốc cháy, “Xạ!”. Cùng với chữ “xạ” trong miệng hắn phát ra vòng tròn đỏ kia cũng lập tức chiếu thẳng về phía Quỷ Xà, lấy nàng làm mục tiểu thẳng tắp bắn tới.

“Hừ … Ngu dốt!”

Ba người Diệp Tu, Bạch Hạc cùng Chu Thập Tứ thấy Quỷ Xà gặp nguy hiểm thì cũng không ai lao lên, thậm chí bọn họ còn thầm mắng quỷ bà nương này ngu dốt. Nếu không phải Quỷ Xà muốn đơn độc giao chiến tản ra khí độc thì có lẽ Kiếm Vô Địch cũng không thể kéo ả ta ra cự ly xa bọn họ như vậy.

Trong mắt của mọi người, hành động của Quỷ Xà là tham lam hại chết thân.

Mắt thấy công kích của Kiếm Vô Địch sắp đánh tới, bên trong Xà Cốt gương mặt của Quỷ Xà có chút tiếu dung, dường như nàng đã sớm đoán được việc này vậy.

“Xà Ảnh, Liên Trảm!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.