🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuệ Nhi thất thần, trên gò má trắng cao của cô xuất hiện hai hàng nước mắt chưa kịp khô. Bàn tay nắm chặt vào nhau. Bất chợt cô giật mình, trên người cô có một chiếc áo khoác đen. Tuệ Nhi quay đầu bắt gặp ánh mắt ôn nhu của Minh Ngôn. Cô quay mặt lên, lau hàng nước mắt rồi nở nụ cười nhẹ nhìn anh.

- Thầy, sao thầy lại ở đây?

Minh Ngôn nhìn nụ cười của Tuệ Nhi mà trong lòng chua xót. Tại sao cô cứ nhất thiết phải tỏ ra bình tĩnh chứ? Nếu buồn thì cứ khóc đi, anh sẽ làm bờ vai cho cô mà? Có vô vàn lời muốn an ủi cô nhưng cứ đến giữa họng lại mắc. Làm cho dù muốn anh cũng không thể nói được. Mãi mới nói một câu.

- Em đi nghỉ đi.

Cô lắc đầu, giọng nói ngọt ngào, không hề băng lãnh như mọi khi.

- Không, em muốn ở lại với cậu ấy.

-Em đã trông Mộc Linh cả đêm hôm qua rồi. Chẳng nhẽ em không thấy mệt sao?

Cô khẽ nhắm mắt, đôi lông mi dài nhẹ nhàng cụp xuống, cô thở dài. Mở mắt, hướng ánh mắt dịu dàng vào Mộc Linh.

- Không mệt. Mộc Linh không những là người bạn thân của em mà còn là một người chị nữa.

Tuệ Linh ngừng lại chút rồi kể chuyện.

- Có một lần em mắc mưa rất lớn. Nên ngày hôm sau bị sốt cao. Ở đây gần như em không quen ai cả trừ Mộc Linh. Mà lúc đó cả hai đều phải vất vả đi làm, kinh tế hạn hẹp mà. Em không muốn gọi cho bố mẹ vì sợ bố mẹ lo nên cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dam-tim-tinh-yeu/132371/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vạn Dặm Tìm Tình Yêu
Chương 7: Mộc Linh tỉnh lại
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.