Buổi chiều khi trở về, Tiểu Giảo đang ở trong thư phòng phê duyệt tấu chương, ta không muốn làm phiền đến nó nên một mình đi dạo xung quanh vườn sơn trà gần cung Phượng Hi của Hoàng hậu.
Nghe thái giám bên người Tiểu Giảo nói lại, Tả tướng một mực muốn lập con gái ông ta lên làm Hoàng hậu. Nhưng Thái hậu dù có đứng cùng thuyền với ông ta thì cũng đâu để dòng họ nhà bà ta bị đá khỏi cái ghế mẫu nghi đó dễ dàng thế được. Trâu bò đánh nhau, người đứng giữa như Tiểu Giảo lại càng có lợi chẳng cần phải tốn tâm tư ứng phó, thế cho nên Phượng Hi cung đến giờ vẫn vắng chủ.
Ta đang đứng trên cây cầu nhỏ ngẩn ngơ ngắm cánh hoa sơn trà trắng như tuyết nhưng lại chẳng hề mong manh yếu đuối, chỉ cần một trận mưa rào cũng có thể đâm chồi nảy hoa, gió lớn cũng không thể làm cánh hoa rụng rơi lả tả như hoa đào.
"Hóa ra đây là cô nương khuynh quốc khuynh thành mà Hoàng thượng quyết giấu không cho một ai biết mặt. Bổn cung thấy cũng chỉ là loại nhan sắc bình thường nhan nhản ở thanh lâu mà thôi, hèn gì Hoàng thượng chẳng dám cho ra ngoài, chỉ e là mất mặt người."
Nữ nhân tóc búi Song đao kế còn khoa trương đội cả mũ thất phượng kim ước phát, váy dài quết đất may bằng vải sa nõn tơ tằm thượng hạng. Ta cuối cùng cũng tìm thấy một người cho dù bao nhiêu năm nữa trôi qua vẫn không thay đổi cái tính khoe khoang ấu trĩ, Tư Đồ Quân Dao.
(Song đao kế: một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dam-hoa-dao-trong-mua-ha/47056/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.