🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai mươi lăm tháng Giêng, trời thưa tuyết dần nhưng vẫn còn rất lạnh. Sau khi dùng cơm trưa với Bàng thúc xong, Tiểu Kỳ dìu ta ra ngoài sân đi dạo một lát.



“Tiểu thư, hay là vào trong đi, ngoài này rất lạnh.” Tiểu Kỳ nhìn ta lo lắng.



Ta lắc đầu, khép vạt áo lông lại nhưng vẫn không ngăn được cơn gió lạnh buốt chốc chốc lại luồn vào.



“Cứ ở trong phòng miết cũng không tốt, ta muốn ra ngoài cho đỡ ngột ngạt. Em đi lấy thêm chăn là được rồi.”



Sau khi Tiểu Kỳ quay lưng đi vào nhà, ta chật vật ngồi xuống chiếc ghế tựa đặt trước hiên, ngước mắt nhìn ra sân. Quả nhiên cây hoa đào đã bắt đầu rụng những cánh đầu tiên, nghĩ lại thì mới đó mà Vu Thuần Hy đã đi được gần hai tháng rồi.



Năm ngoái, văn võ bá quan đều ra sức khuyên hắn trở về Đại Phù, vừa để tổ chức Khánh Thọ vừa để phong hậu. Hắn cứ lần lữa mãi cũng vì bệnh mất trí nhớ của ta, có lần ta hỏi hắn vì sao không nhân lúc đó mà mang ta về Đại Phù.



Vu Thuần Hy trầm tư một hồi, không đáp lại mà hỏi ngược lại ta: “Nàng có biết nơi nào ta không thích đến nhất không? Chính là Đại Phù. Bởi vì Đại Phù không có mùa hạ, cũng không có mùa đông. Đại Phù không có dương liễu rủ bên bờ sông, cũng không có một biển hoa đào lạc trong tuyết trắng. Đại Phù không còn mẫu thân, cũng không có nàng vẫn là chính nàng.”



Lúc đó ta mới hiểu ra, ta của mơ mơ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dam-hoa-dao-trong-mua-ha/2199919/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.