Tòa nhà bốn gian thoạt nhìn rất bình thường này, lại là nơi chứa đầy hồi ức tuổi thơ của Văn Dã. Những năm đó ba mẹ của Văn Dã mọi mặt đều đang trên đà thăng tiến, hắn được gửi đến nhà của ông bà nội nuôi hết những năm tháng đi nhà trẻ.
Cả hai sau khi giúp ông nội Văn Quốc Cường quét nhà, đem ghế nằm tựa vào bên cạnh cây táo tàu rồi mới cùng nhau bước vào bếp. Tuy rằng các căn phòng trong nhà cùng vật dụng đều được trang hoàng theo hơi hướng cổ điển, nhà bếp lại có những dụng cụ hết sức hiện đại. Nào là lò vi sóng, lò nướng rồi cả máy rửa chén. Vật dụng cấp thiết đều có, vật dụng không cần thiết cũng đều có nốt. Vương Quế Trân mặc tạp dề đang đứng nghiên cứu thực đơn. Bà căn bản rất ít khi vào bếp, thường là Vương Quốc Cường nấu nướng nội trợ cả. Cũng không phải vì nguyên nhân gì, chỉ là do ông làm cơm ăn ngon hơn nhiều. Tuy nhiên hôm nay có Văn Dã ghé thăm, bà liền không nhịn được mà muốn trổ tài nghệ. Dù cho chỉ là một dĩa trứng đánh với cà chua, bà cũng muốn phải chiếm một vị trí quan trọng trên bàn ăn, để được nghe cháu trai yêu quý chính miệng khen bà mấy câu mới hả lòng hả dạ. Hai đứa bé lăng xăng muốn giúp đỡ liền bị bà đá hết ra ngoài.
“Hai đứa nhỏ tụi con nếu không có chuyện gì làm, ra ngoài gốc táo rung cây cho mấy trái táo tàu rụng xuống hết đi. Mỗi ngày đi ngang dưới gốc cây, gió thổi trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-da/1801093/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.