Hai người gặp mặt cũng chỉ mười mấy phút, Nghê Nhạc phải lên máy bay, Giang Hành Chu không nỡ, hôn lên mắt gã, “Nhớ bỏ chặn anh.”
Nghê Nhạc mím môi cười, không trả lời, mở cửa nhà vệ sinh đi ra ngoài.
Giang Hành Chu đi theo gã ra ngoài, không đưa gã rời khỏi phòng chờ, dù sao Nghê Nhạc thân phận đặc biệt, Giang Hành Chu nhìn gã rời khỏi phòng chờ.
Trong lòng vẫn rất buồn bã mất mát, như có thứ gì đó luôn treo lên, chính anh cũng nói không rõ là cái gì, bắt không được, buông bỏ cũng không được.
Đây là thái độ bình thường của Giang Hành Chu, chỉ cần Nghê Nhạc rời khỏi anh, anh sẽ luôn có loại cảm giác này.
Vài phút sau, điện thoại di động nhận được tin WeChat của Nghê Nhạc.
– Cất cánh.
Phía sau là một icon ngạo mạn, Giang Hành Chu tựa như có thể tưởng tượng được biểu cảm của Nghê Nhạc lúc này, đại khái cũng giống icon này.
Anh cười cười, thật muốn thời khắc ở bên cạnh Nghê Nhạc.
Giang Hành Chu trở về nhà đã là rạng sáng, trong nhà tối đen như mực, anh đứng ở cửa lối vào sửng sốt một lúc lâu, rõ ràng đã làm hòa, Nghê Nhạc cũng bỏ chặn anh, sâu trong nội tâm Giang Hành Chu vẫn có một chút lo lắng.
Lo lắng cái gì đây, anh không biết.
Mò mẫm đi vào phòng khách, ngồi trên thảm bên cạnh sofa, dựa lưng vào sofa, màu đen mang đến cho anh áp lực vô tận, lại lộ ra một chút vắng vẻ.
Nhà này chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-da-dong-thuyen/2533897/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.