2.
Ngày hôm sau, tôi đi một mình lên máy bay quay về, Lộ Minh thì đang ở lại Sơn Thành, nói là muốn tụ họp cùng với bạn cũ.
Trước khi tắt điện thoại, màn hình điện thoại tôi hiện lên một đoạn tin tức hôm nay.
"Lúc rạng sáng nay, lại một t.h.i t.h.ể nữ chưa rõ danh tính được người tên u X phát hiện tại công trường xây dựng cách cục Dân Chính 500 mét..."
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa nhỏ vẫn chưa tạnh, thở dài.
"Sơn Thành... Lại nhiều như vậy……"
Lộ Minh, tôi đợi anh quay về.
Những người quen biết tôi và Lộ Minh, sau khi biết được chúng tôi đã đăng ký kết hôn, đều không nhịn được mà cảm thán, đúng là một người kiên trì đến cùng.
Thật ra là hồi đó khi tôi theo đuổi Lộ Minh, đã gây ra nhiều chuyện động trời, khiến mọi người đều biết.
Có người bạn đã đùa rằng: "Với cái tính điên của Lâm Nhân Nhân, đúng là Lộ Minh không còn đường thoát."
Trong mắt bọn họ dường như thấy rằng, tôi coi Lộ Minh như tính mạng, mất đi anh, tôi sẽ không sống nổi.
Bọn họ coi tôi là kẻ si tình.
Còn Lộ Minh ở trong mắt họ, chỉ là một kẻ ngốc.
Một cậu thanh niên nghèo xuất thân từ miền núi, may mắn thi đỗ vào trường đại học tốt nhất ở thủ đô, sau đó lại được một cô gái có gia thế giàu có như tôi để ý, anh còn có gì mà không vừa lòng?
Nhưng Lộ Minh lại không thèm chấp nhận, đối diện với sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cuoc-giua-anh-va-em/3577604/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.